“Ôi chao! Chị đủ rồi!” Vị kia đi ra khỏi thật xa, cho đến khi rốt cuộc nhìn không thấy bóng dáng bi thương kia, Chân Nam Nhân lúc này mới liên tục nhắc tay bà chị mình ra, nhưng là bà chị này tốc độ so với Chân Nam Nhân nhanh lên một chút tại khi Chân Nam Nhân bỏ ra chị đi, nàng đã ưu nhã chạy đến.
“Ai nha. Muội muội này thật vô tình ~ tại sao có thể như vậy đối với tỷ tỷ đây?” Chân Ôn Nhu quyến rũ hướng Chân Nam Nhân nói khác so với bộ dạng yếu mềm lúc nãy
OMG! Rõ ràng là bà tỷ tỷ không có một tự giác đi, có bà chị nào lợi dụng muội muội như vậ không?
“Được rồi nhanh trở về đi, vừa rồi làm trễ nãi nhiều thời gian. Như vậy thiệt là ba mẹ chờ sót ruột.”
Vừa rồi hình như là chị gây họa đi, Chân Nam Nhân trong đáy lòng oán thán, bất quá vẫn ngoan ngoãn đi theo chị về nhà.
“Ba mẹ chúng con đã!”
“Ồ ” Mẹ đang ngồi ở trên ghế cắn hạt dưa xem phim Hàn, không có chút nào ý định muốn đứng dậy. (L: già vậy còn xem phim hàn…)
“Nam Nam đã về hả con” Cha đang ở một bên ân cần quạt cho mẹ. (L: á… sao lại tự quạt.. điều hoà đâu, quạt điện đâu…)
1 hình ảnh quen thuộc! Chân Nam Nhân rốt cục cảm nhận được hơi thở quen thuộc trong lòng cảm thấy rất ấm áp.
“Nhanh để hành lý xuống, chuẩn bị ăn cơm đi con ” Mẹ rốt cục buông hạt dưa, phủi tay đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ban-em-sai-roi/2855445/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.