Cậu ta liếc tôi một cái, ánh mắt kia giống như đang nói, “Tên dân đen ngươi dám để bổn Vương gia cao quý ta ngủ trên sàn nhà, xem ra ta không tru di cửu tộc nhà ngươi…”
“Không được, tôi ngủ ở đây, anh ngủ ở kia đi.”
…Không nể mặt, cũng mệt cho tôi trải lâu như vậy, dù sao tôi ngồi cũng không ngủ được.
Nhưng mà sáng hôm sau tôi tỉnh lại phát hiện báo chí bị nhàu xát lộn xộn… Tôi không nhớ là mình khi ngủ thì không thành thật như vậy a.
Wc truyền đến tiếng nước, tôi vào trong nhìn xem, phát hiện em gái đang đánh răng, Lưu Hoa đang rửa mặt.
“Tỉnh?” em gái chưa tỉnh táo bắt chuyện.
Tôi trắng mắt liếc nó, thực sự không muốn để ý tới đứa con gái lôi thôi này.
Sắc mặt Lưu Hoa không tốt, hình như xoay người cũng thật khó khăn, rửa mặt xong thì bước qua một bên vận động thắt lưng.
Lẽ nào sopha nhà tôi cứng vậy sao, về sau tuyệt đối không cho cậu ta ngủ sopha nữa.
Lúc ăn điểm tâm em gái tha thiết lật tung túi du lịch của tôi mong muốn tìm ra chút đặc sản nào đó, cuối cùng nhảy ra cái xương cá mập Lưu Hoa mua nha.
“Anh, anh mua cái này làm gì, ăn ngon sao?” em gái bất mãn nói.
“Đó là Lưu Hoa mua, không phải anh.”
“A, hóa ra là chị dâu ~ ánh mắt quả nhiên không tồi! Anh xem bộ răng nanh này sắc bén cỡ nào, có tính đàn ông cỡ nào a!”
Tôi phun ra miếng trứng chiên trong miệng.
—
Lúc xem tivi tôi mở kênh truyền hình đang nói về phim của Tiểu Hùng.
“ chuản bị ra mắt! Thời gian buổi họp báo đã được quyết định vào ngày 28 tháng 7, địa điểm ở trung tâm giải trí XX thành phố C, đến lúc đó các diễn viên chính đều sẽ xuất hiện…” vẻ mặt người phóng viên cực kỳ hưng phấn, cứ như anh ta là nhà đầu tư cho đài truyền hình vậy…
“Thật tốt a – – em đang mong chờ bộ phim này ra mắt a!” vẻ mặt em gái khát khao.
“Vì sao?”
“Nhiều anh đẹp trai.”
“…” tôi cùng Lưu Hoa nhất thời im lặng.
Đúng rồi, Louis Hùng từng nói qua sẽ mời chúng tôi đi xem đi, không biết bây giờ cách ngày 28 tháng 7 còn bao lâu.
“Tiểu Lâm, hôm nay ngày mấy?”
“27.”
Cái gì! Ngay ngày mai sao?! Phải biết đi thành phố C phải ngồi xe lửa a.
Sau khi ăn xong tôi ở nhà bếp dán giấy, “Đang ở trong nhà sở hữu của họ Phàn không thể vứt rác bừa bãi”, sau đó dẫn Lưu Hoa đi rửa ảnh chụp lúc du lịch.
Giống như khi đi làm việc mặc áo somi trắng, quần tây đen, cả nhà được trang trí cao nhã gọn gàng sạch sẽ không nhiễm một hạt bụi, không hổ là người đàn ông độc thân thành công.
“Đã du lịch trở về rồi sao?” ông chủ dẫn chúng tôi vào nhà, tôi ngồi trên sopha da thật của hắn thì nghĩ tới sopha nhỏ keo kiệt nhà mình, thật TM nó so sánh khiến người ta tức chết.
Chén trà trong tay Lưu Hoa ‘bang’ một tiếng nứt ra, nước tràn đầy mặt bàn.
Ông chủ vẻ mặt khiếp sợ nhìn cậu ta!
Tôi nhanh chóng lấy giấy vệ sinh lau sạch nước trên bàn!
Ông chủ vừa nói đừng lo vừa lấy đi chén trà trong tay Lưu Hoa.
Sau một phen ép buộc cô gái kia cuối cùng cũng chịu gửi ảnh cho tôi, hình qua QQ vừa hiện lên, tôi liền nghe được tiếng thủy tinh vỡ vụn.
Tôi không biết lực tay của ông chủ hóa ra lại mạnh như vậy.
Sau khi lưu ảnh chụp vào ổ cứng ông chủ từ từ mở miệng:
“Cậu và em trai cậu…?”
Nghe khẩu khí kia hình như là hiểu lầm gì đó, tôi nhanh chóng nói “Đây là cái ôm thân tình giữa anh em với nhau không có gì, em đi trước a ông chủ anh tiếp tục công việc a.”
Tôi cũng từng bị bác gái cùng lầu đùa giỡn như vậy, nhưng mà không quá chột dạ khẩn trương, giống như sợ bị người ta nhìn thấu bí mật nào đó.
Rốt cuộc đem toàn bộ ảnh giải quyết, trên đường về nhà Lưu Hoa đột nhiên mở miệng, “Anh cho tôi… là em trai?”
Tôi sửng sốt, “Không, không có a…”
Thật ra tôi lúc đầu đem cậu ta thành con trai nhưng mà nói ra sẽ bị đánh chết mất.
“Vì sao là ‘cái ôm thân tình giữa anh em’?” cậu ta nhíu mày.
Sau một đường trầm mặc, tôi về nhà không để ý tới Phàn Lâm bắt chuyện… liền ngã lên giường sinh giận vô cớ.
Bạn bè… Hừ hừ, bạn bè, cảm tình bạn bè đều xuất phát từ nội tâm như thế cả.
“Buổi tối ăn cái gì a anh? Anh sao không làm cơm đã ngủ rồi?! Này – -chị dâu, anh cũng nói vài câu đi..”
“Tùy anh ta.” Âm thanh lạnh lùng của Lưu Hoa truyền đến.
“Các người… cãi nhau?” em gái lủi qua một bên mép giường.
“Không có a, bọn anh giống cãi nhau sao?” tôi nhắm mắt lại, “Đi ra ngoài đi ra ngoài, anh mệt mỏi buồn ngủ.”
“Mệt cái gì a, chị dâu ngày hôm qua cũng ngủ trên sàn sao không mệt!”
Tôi mở bừng mắt.
Sàn nhà?
Cậu ta không phải ngủ trên ghế salon sao…
Bộ dáng Lưu Hoa sáng nay hoạt động thắt lưng bỗng dưng xuất hiện trong đầu tôi.
“Cậu ta, cậu ta ngủ sàn nhà?” tôi nhỏ giọng hỏi.
“Còn không phải sao? Buổi sáng tỉnh lại em phát hiện hai người đều nằm trên đất, em vừa đi qua chị dâu liền tỉnh, anh a anh cũng thật là, gọi em tỉnh là được rồi, sao có thể để chị dâu ngủ trên đất a…”
Tôi há to miệng sững sờ nửa ngày không hé răng.
Đêm đó Lưu Hoa rốt cuộc cũng hết giận, tôi cũng thở dài ra một hơi.
– –
Ngày hôm sau, ngày 28.
Ngày họp báo công chiếu bộ phim truyền hình nào đó.
Tôi đang lo lắng không biết làm sao liên lạc Tiểu Hùng, di động liền vang lên, nhưng mà không phải của tôi mà là của Lưu Hoa.
Số có vẻ quen, tôi lấy qua nghe máy.
“Uy? Anh Phàn, em lái xe qua đón các anh, các anh chờ ở nhà a!” đầu dây bên kia truyền đến âm thanh của Tiểu Hùng, vừa nghe thì thấy tâm trạng không tồi.
“Đây là số di động của Lưu Hoa, tên nhóc em sao có thể gọi được?”
Nửa giờ sau tài xế kia đến, sau đó dưới ánh mắt ngạc nhiên của em gái không nói hai lời bắt chúng tôi đi, tư thế kia so với cảnh sát đi truy quét sách báo đồi trụy thực giống nhau a.
Tài xế kia lái nhanh cỡ nào tôi không thể nói ra, chỉ nhớ rõ lúc chúng tôi xuống xe tôi phải bám lấy Lưu Hoa mới không bị té ngã.
Ánh đèn flash liên tiếp chớp về phía hai người đàn ông ở hàng thứ nhất.
Cả người tôi cứng đờ, nhìn lại Louis.
Gương mặt cậu ta trắng bệch.
——————————————————————————–
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Đầu tiên cảm tạ các vị thân nhìn đến nơi này.
Ta biết này nhất chương thực lưu thủy thực nhàm chán…… Quýnh. Ta thừa nhận ta hiện tại trạng thái cũng không rất hảo……
Nói ta muốn cảm tạ trời xanh, ta hôm nay còn sống đã trở lại……
Hôm nay ta mang theo hai cái đệ đệ hai cái muội muội đi công viên chơi trò chơi, trong đó một cái tuổi có vẻ nhỏ (tiểu nhân) đệ đệ sảo yếu tọa quá sơn xe, ta cùng này hắn ba cái cũng không đáp ứng, vì thế nha nước mắt lưng tròng bắt đầu tranh thủ đồng tình, cuối cùng ta chịu đựng không gì hơn cái này thủy linh chính rất dùng như thế thủy linh ánh mắt nhìn ta, đáp ứng bồi nha đi tọa……
Lão tử từ lúc chào đời tới nay lần đầu tiên tọa này ngoạn ý…… Sợ tới mức ngay cả kêu đều kêu không được, từ đầu tới cuối lăng là một tiếng không cổ họng……
Xuống dưới sau ta một cái khác đệ đệ vỗ của ta kiên nói, tỷ, ngươi thực dũng cảm.
Ta lúc ấy chân liền nhuyễn, choáng váng đầu + đau đầu, về nhà phác trên giường tái không đứng lên……
Vì thế hai giờ tiền ta nghĩ cho tới hôm nay không càng…… Chạy tới càng.
Nhưng vẫn là không ở hôm nay trong vòng càng…… Kéo dài tới ngày hôm sau rạng sáng 1 thiên……
555555555555 ta thực xin lỗi các vị…………………………
Ta hiện tại đầu vẫn là đau, ta cảm giác sở hữu máu đều trầm tích ở tại trong đầu…… Ta chịu không nổi …… Ta không bao giờ nữa tọa này ngoạn ý ……
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]