Ngày hôm sau, Đoạn Thành Vinh vẫn xem như không có chuyện gì xảy ra. Bữa sáng diễn ra rất bình thường. Ba Đoạn ăn sáng xong thì đến công ty làm việc, mẹ Đọan ở nhà chăm sóc vườn hoa thược dược. Lão tuyệt nhiên không lộ ra một chút gì vẻ khác thường.
Cho đến ít hôm sau. Trong bữa cơm tối, ba Đoạn có nói với lão.
- Ngày mai anh sẽ đưa chị dâu của chú đi viếng mộ ba mẹ cô ấy nên không đến công ty. Có việc gì chú cứ tự giải quyết, nếu việc nghiêm trọng có thể gọi cho anh bất cứ lúc nào.
- Em biết rồi.
Lão bình thản đáp rồi tiếp tục ăn cơm, nên không ai để yê thấy khoé môi lão đang khẽ nhếch lên một sự không bình thường.
Sáng hôm sau, ba mẹ Đoạn rời đi từ sớm. Trên xe, mẹ Đoạn còn chu đáo chuẩn bị hoa tươi và rất nhiều đồ lễ, bởi hôm nay là ngày giỗ của mẹ bà.
Dù hai người kết hôn đã lâu, nhưng việc một năm đôi làn đến viếng mộ ba mẹ vợ vào những ngày giỗ tết ông chưa bao giờ quên. Bởi ông biết, bà là người xem trọng tình cảm gia đình. Chả thế mà khắp khuôn viên Đoạn gia trồng toàn hoa Thược dược, tất cả đều do mọt tay bà chăm sóc, loài hoa của hạnh phúc gia đình.
Đoạn Thành Vinh trái lại hôm nay lại vô cùng thong thả, lão chẳng có dấu hiệu gì của sự vội vàng, nhàn nhã thưởng thức ly trà trong tay.
Từ Thuý Lan thấy chồng như thế cũng có chút lạ thì lên tiếng hỏi.
- Hôm nay ông không đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-nu-cuong-cua-tong-tai/994969/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.