Đoạn Hiểu Linh rồi khỏi biệt thự riêng của Thôi Trấn Vũ. Ả bây giờ vô cùng sợ. Ý nghĩ Thôi Trấn Vũ đã chết cứ ám ảnh ả. Nếu thật sự hắn chết, có phải chăng ả sẽ ngồi tù.
Ả cuống cuồng lái xe rời đi, chiếc xe vừa dừng trong khuôn viên Đoạn gia ả đã vội vàng lao lên phòng. Đến sự hiện diện của Từ Thúy Lan ngay trong phòng khách ả cũng không hề hay biết.
Từ Thúy Lan thấy đã tối muộn mà con gái mới trở về, hơn nữa bộ dạng còn vô cùng xộc xệch nhếch nhác. Bà ta buông tách trà trong tay xuống đi thẳng lên phòng cô ả.
Đoạn Hiểu Linh khi lên phòng thì liền khóa trái cửa, chui vào trong chăn mà đắp lút người. Từ Thúy Lan gõ cửa mãi mà không thấy bên trong có động tĩnh gì, bà ta sốt ruột kêu thành tiếng.
- Tiểu Linh, con mở cửa cho mẹ đi.
- Tiểu Linh, mở cửa đi mà con, con đừng làm mẹ sợ.
- Tiểu Linh,...
Cánh cửa mở ra, Đoạn Hiểu Linh lao đến ôm chầm lấy bà ta. Cô ta khóc đến nức nở khiến tay chân Từ Thúy Lan đến rối cả lên. Bà ta nhẹ dìu con gái lại giường, không quên tiện tay đóng luôn cánh cửa phòng lại. Bà ta ân cần hỏi.
- Có chuyện gì vậy con?
- Con... con...
- Rốt cuộc là thế nào? Con nói đi, đừng làm mẹ sợ.
- Mẹ ơi... Hu hu.
Cô ta càng khóc to càng nức nở. Bà ta cũng rất kiên nhẫn với con gái của mình. Qua hồi lâu, cảm giác cô ả đã bình tâm hơn, bà ta mới nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-nu-cuong-cua-tong-tai/994963/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.