Cơm canh dân dã, không nhiều món ăn khoa trương như ở thành phố, chỉ là những món tự có như măng trúc ngoài rừng, gà cũng là nhà chăn nuôi, cá chép dưới ao, có chăng chỉ có thịt lợn là đi mua, vì chẳng nhà nào lại đem giết cả con lợn lớn để mà đi ăn dần.
Cũng không hẳn là không có đồ ăn phong phú, với tài lực của gia đình ông sao không thể mua nổi, chỉ là già rồi, không ăn nhiều, khẩu vị cũng sẽ đơn giản, không muốn bày vẽ nhiều. Mà con cháu lâu lâu mới về chơi chẳng muốn thay đổi khẩu vị của ông bà nữa.
Ăn xong bữa cơm trưa, ai cũng háo hức nên chẳng muốn ngủ, mỗi người mỗi việc.
Ông bà ngoại già rồi, nghỉ ngơi là điều không thể bỏ qua. Ba mẹ Trình và ba mẹ Diệp thì tranh thủ đi một vòng quanh thôn. Một là thăm một số anh em họ hàng lâu không gặp, hai là cảm ơn người thân và hàng xóm đã chiếu cố đến ba mẹ già của mình khi mọi người không có ở đây.
Nói cảm ơn chỉ là lấy lệ. Chứ việc hằng ngày của các cụ, từ bữa ăn cho đến giác ngủ, hai bên gia đình đều chăm lo một cách chu toàn. Nhưng hình thức vẫn là không thể bỏ qua được.
Mấy người trẻ tuổi thì cũng chẳng để cho mình được rảnh rỗi. Trình Nhất Nam, Diệp Minh Nhi và Diệp Thanh Minh năm nào cũng về đây mấy lần nên khá thân thuộc đường xá. Ba người dắt Đoạn Thanh Vy và Văn Gia Phong đi dạo quanh thôn.
Đoạn Thanh Vy ghì lấy tay Diệp Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-nu-cuong-cua-tong-tai/994959/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.