Dù đã ngồi vào trong xe nhưng cô vẫn còn mãi mê ngắm nhìn bó hoa baby trắng được gói bởi nền giấy đen, thật sự rất nổi bật. Ai nói cứ phải rực rỡ mới gây sự chú ý, đôi lúc, chính những thứ nhìn có vẻ đơn giản nhất, lại khiến người ta phải nhớ mãi không quên, đặt vào đầu quả tim mà lưu giữ.
Cô cũng không biết tự bao giờ mình thích hoa baby trắng, chỉ cảm thấy nó thật sự rất giống con người cô. Bình dị, đơn giản, không mong cầu quá cao sang phúc tạp. Chỉ mong một đời đơn giản, bình bình an an đến hết đời.
Quan điểm trong tình yêu của cô cũng vậy. Không cầu xa hoa hào nhoáng, chỉ cầu một đời mãi không thay lòng.
Cô vui vẻ ôm chắc bó hoa, còn anh khởi động xe rời đi. Thấy anh tập trung lái xe, cô nhỏ giọng thăm dò ý tứ của anh.
- Nhất Nam, em có việc muốn nhờ anh.
Anh không cần tới một giây suy nghĩ, đã trực tiếp đáp lại cô.
- Được, em cần giúp việc gì cứ nói, anh chắc chắn sẽ giúp em hoàn thành.
- Anh không sợ em nhờ anh việc gì quá sức, hay bất lợi với anh hay sao?
Anh thản nhiên đáp lại.
- Cái gọi là quá sức chẳng qua là mình phải cố gắng thêm một chút, chứ không có nghĩa không làm được. Còn nếu em thật sự muốn làm điều gì bất lợi cho anh, miễn là điều đó tốt với em, anh bằng lòng.
- Nhất Nam, sao anh lại đối xử với em tốt như vậy?
- Ngốc thật, em là bạn gái của anh, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-nu-cuong-cua-tong-tai/994932/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.