Buổi đấu thầu kết thúc trong thành công rực rỡ. Tất nhiên, người vui nhất phải nói đến Đoạn Thanh Vy, mọi người đều chúc mừng cô theo phong cách xã giao.
Có người vui cũng có kẻ buồn. Trong khi Đoạn Thanh Vy đang vui vẻ bởi chiến thắng, thì giám đốc của công ty xây dựng Hải Minh lại ôm một bụng tức rời đi. Sao ông ta lại có cảm giác mình lớn bằng này tuổi đầu lại bị một đứa con nít dắt mũi nhỉ. Thật không bực nào bực hơn.
Lê Yên Thành một thân tây trang lịch lãm, hắn bước đến trước mặt cô, cũng như bao nhiêu người khác có mặt ở đây, hắn chìa một tay về phía cô lịch sự. Cô cũng đưa tay ra nắm lấy tay hắn.
- Chúc mừng em, em vẫn luôn xuất sắc như vậy? Kể từ khi còn là sinh viên, em cũng đã không bao giờ khiến mọi người phải thất vọng..
- Cảm ơn anh, anh chỉ là quá khen thôi, trước đây vẫn là anh giúp đỡ em nhiều.
- Giữa chúng ta còn cần nói đến ơn huệ sao? Chỉ là....
Hắn nói lấp lửng, khuôn mặt ra chiều có hơi tiếc nuối, làm Đoạn Thanh Vy tò mò hỏi.
- Chỉ là sao vậy?
- Chỉ là có người nào đó, có bạn trai rồi thì lập tức không còn nghĩ đến bạn bè nữa. Gần một tháng nay cũng không thấy liên hệ gì với anh.
Cô "ồ" lên một tiếng vẻ thích thú. Tự cảm thấy đàn ông sao lúc nào cũng như một đứa trẻ chưa lớn vậy nhỉ. Lúc nào cũng muốn mọi người phải quan tâm chú ý đến mình. Thật sự nghĩ mình là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-nu-cuong-cua-tong-tai/994931/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.