Người ta nói rằng từ giàu về nghèo rất khó, Ôn Ninh từ nhỏ đã quen với quần áo sang trọng và đồ ăn ngon, nhưng trong một đêm nàng đã phải chịu biến hóa long trời lở đất, cho dù cuộc sống của nàng có khiêm tốn đến đâu, nàng cũng có thể nếm trải tư vị thê lương cùng đau khổ nhất. 
Năm kia nàng còn lạc quan cho rằng có thể từ từ trả nợ, nhưng năm ngoái công ty thay đổi, nàng phải nơm nớp lo sợ, cho tới bây giờ nhà tiểu cô xảy ra chuyện, cuối cùng nàng cũng có một loại cảm giác hít thở không thông. 
Nàng giống như một chiếc lò xo không ngừng bị kéo căng theo năm tháng, cho đến khi được kéo thẳng ra thì sẽ luôn có một ngày bị đứt gãy. 
Ngôi nhà này đã chứng kiến sự trưởng thành của Ôn Ninh, ghi lại toàn bộ quãng thời gian từ khi nàng sinh ra cho đến nay, nhìn thấy căn nhà giống như nhìn thấy ký ức, nhìn thấy những con người và sự vật đó. Đối với nàng, nhà không phải là một nơi ở đơn thuần, mà là một sợi dây vô hình kéo con diều cô đơn như nàng, chỉ cần sợi dây không đứt thì sẽ vĩnh viễn còn nhà. 
Nàng không muốn bán nhà trừ khi nàng phải làm như vậy. 
Đêm đó Ôn Ninh nghĩ lại, cảm thấy mình không thể mở miệng với ai, một nửa là vì cuộc sống của người khác khó khăn, nửa còn lại là do bản thân cố chấp. 
Con người bị đẩy đến giới hạn, bất kỳ hành động điên rồ nào cũng có thể làm. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-ket-hon-sao/2480523/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.