Sau một năm, chị em gặp lại nhau. 
Lần cuối cùng là đám tang của cha. 
Thiếu niên ngơ ngác nhìn Cố Trì Khê, trong mắt tràn đầy kinh ngạc: "Chị..." 
Cố Trì Khê cười nói: "Đây là nhà của tôi." 
Đứng ở bậc ba cầu thang nhìn xuống em trai cùng cha khác mẹ, giống như nhìn một người xa lạ. 
Cố Phi Viễn sửng sốt, sau đó quay đầu nhìn Ôn Ninh, sau đó nhìn Từ An Diêu, cuối cùng lại nhìn Cố Trì Khê, "Chị là... 'chị dâu'?" 
Dứt lời, hắn chỉ vào bạn gái. 
“Không thì sao?” Cố Trì Khê nhướng mày. 
Vừa rồi cô ở trên lầu, nghe rõ ràng tất cả cuộc đối thoại, hiểu rõ nội tình. Xảy ra một tình huống tương tự như của Dương Nghi đã đủ khiến cô buồn nôn, không nghĩ tới còn có chuyện làm cho cô càng đau đầu. 
Cô không muốn dính dáng gì đến con trai của Vương Lệ Nhã. 
Nhưng cô không có tư cách đi ngăn cản. 
Cho nên, cô đi xuống lầu. 
Khi Cố Phi Viễn nhìn thấy cô, có lẽ hắn nghĩ rằng mọi thứ đã được tính toán trước, hoặc có thể xuất phát từ tâm lý giống cô, tránh còn không kịp, do đó vạch ra ranh giới rõ ràng với Từ An Diêu. 
Cô có thể trốn lên lầu, không bao giờ gặp lại Cố Phi Viễn, có thể biểu muội có thể đạt được ước nguyện, nhưng phản ứng của Cố Phi Viễn khi nhắc đến "biểu tỷ" và "chị dâu" rất kỳ quái, khiến cô nghi ngờ. 
Như thế nào có thể cảm thấy hứng thú với một người chưa từng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-ket-hon-sao/2480384/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.