Mùa hè ngày dài, bảy giờ trời vẫn còn hơi sáng. 
Người đến rồi đi trước tòa nhà, rải rác đến ga tàu điện ngầm và trạm xe buýt. Một chiếc xe vệ sĩ màu đen lao ra khỏi tầng hầm, theo sau là một chiếc Phantom màu trắng, cuối cùng là một chiếc xe vệ sĩ. 
Cố Cẩn Nhan ngồi ở hàng ghế sau, nghiêng mặt, trông có vẻ hơi mệt mỏi. 
Màn hình điện thoại sáng lên. 
Cô cúi đầu, đầu ngón tay lướt trên phím lục: "Thế nào rồi?" 
"Hiện tại đã có hơn 200.000 người tham gia, số tiền tích lũy được gần 100 triệu, bà ta vui đến phát điên rồi." Một giọng nam thanh niên từ điện thoại truyền đến. 
Khóe miệng Cố Cẩn Nhan hơi cong lên, nhẹ giọng nói: "Thu lưới đi." 
"Tôi hiểu rồi." 
Sau khi cúp điện thoại, trong mắt cô hiện lên một nụ cười không lường. 
Con đường có chút tắc nghẽn, xe không tự chủ chạy đến giữa đường Lạc Giang Nam, sắc trời dần tối, đèn đường trên đường bật lên thứ ánh sáng trắng lạnh lẽo. 
Bên trong xe có chút nặng nề, Cố Cẩn Nhan xoa xoa thái dương, kéo cửa sổ xuống. 
Một luồng khí nóng tràn vào. 
Cô khẽ nheo mắt, liếc qua các cửa hàng trên phố rồi đột ngột dừng lại. 
Gần đó có một khu thương mại sầm uất, trên cả con phố, nổi bật nhất là cửa hàng tên "Fingertip", là một quán bar có ánh đèn màu hồng tím dịu dàng cùng quyến rũ, rực rỡ nhưng không lòe loẹt. 
Ở lối vào cửa hàng có một cột biển báo đèn, trên đó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-ket-hon-sao/2480382/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.