Ngày hôm sau, mọi người rời giường lúc 7g sáng.
Không có tiền mua điểm tâm, may mà ai cũng có đồ ăn vặt, Thịnh Kiều còn mang theo túi trà, mọi người mượn lò vi ba của khách sạn, nướng bánh mì lên ăn tạm.
Lê Nghiêu thấy Sư Huyên vẫn mang vẻ mặt khó ở, nhếch mép cười lạnh, hất mặt nhìn trời không thèm ngó ngàng, việc này khiến Sư Huyên càng thêm tức giận cắn răng, không thèm mở miệng nói chuyện với ai, bầu không khí có chút căng thẳng cứng đờ.
Tổ tiết mục ngược lại rất vui vẻ, cực kỳ nghiêm túc quay hình đủ mọi góc độ, đến lúc cắt ghép trailer, tung vài cảnh hôm nay vào, đảm bảo sẽ đại bạo!
Sau đó tổ tiết mục nhìn thấy Thịnh Kiều mang dép lê, cầm một đôi giày thể thao, đi tới ngồi xuống bên cạnh Kỳ Liên, mở miệng hỏi.
“Theo ý tứ của mấy người thì sẽ mặc kệ chúng tôi đúng không? Hoàn toàn để mặc chúng tôi tự xử đúng không?”
Tổ đạo diễn khẳng khái trả lời.
“Đúng vậy. Tự làm lỗi, tự gánh vác.”
Thịnh Kiều nheo mắt.
“Vậy một lát nữa, mặc kệ chúng tôi làm gì, làm thế nào, mấy người cũng không thể nhúng tay nha~”
Đọc FULL bộ truyện.
Tổ đạo diễn: “…”
Sao cảm thấy có gì đó sai sai vậy ta???
Kế tiếp, bọn họ nhìn thấy Thịnh Kiều cười tủm tĩm, cầm đôi giầy thể thao lên, móc móc bên dưới miếng độn giày, lôi ra 3 tờ tiền, cộng lại được 600 tệ.
Tổ đạo diễn: “???”
Khách quý: “!!!”
Thịnh Kiều không chút để ý, lại lôi di động, mở ốp điện thoại, từ mặt sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-fan-hieu-biet-mot-chut/1775186/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.