Tham quan Sagrada Familia xong, buổi tối, tổ tiết mục an bài một bữa tiệc cho khách quý.
Barcelona là đại bản doanh của bóng đá, có câu lạc bộ Barcelona tọa trấn, dân chúng cực kỳ tôn sùng môn thể thao này. Tiệc tối có mời vài cầu thủ bóng đá đến tham dự, sẽ khai mạc với vài màn biểu diễn kỹ thuật bóng đá, sau đó khua chiêng gõ trống ca hát nhảy múa.
Cơm nước xong, tổ đạo diễn nói.
“Mọi người cũng phải chuẩn bị một tiết mục biểu diễn cho dân bản xứ thưởng thức.”
Toàn đội: “???”
Chỉ có vài giờ, làm sao chuẩn bị kịp?
Thịnh Kiều nuốt vội miếng pizza vào miệng, xé một tờ giấy trong quyển sổ, lôi bút ra, hối thúc.
Đọc FULL bộ truyện tại đây.
“Mau mau… báo tài nghệ của mỗi người, không thể làm mất mặt tổ quốc được.”
Kỳ Liên phán chắc nịch.
“Hát quốc ca đi. Giọng anh đây hát quốc ca rất có uy lực!”
Lê Nghiêu cười.
“Có cầu thủ bóng đá tham gia tiệc tối, nếu chúng ta hát quốc ca, đến lúc chương trình phát sóng, cộng đồng mạng nói chúng ta có ý xiên xỏ thì làm sao đây?”
“… vậy anh cũng chỉ biết diễn tấu hài thôi.”
Thịnh Kiều nghĩ nghĩ.
“Diễn hài không được. Ngôn ngữ không thông, sẽ nghe không hiểu. Tốt nhất vẫn là ca hát gì đó, tạo không khí sôi nổi thì hơn.”
Thịnh Kiều nhìn Lê Nghiêu và Hồ Duệ Văn, hỏi.
“Trong vòng 3 giờ, hai người có thể soạn xong một bài ca vũ không?”
Hai cậu chàng đều là ca sĩ hát nhảy. Lê Nghiêu mặc dù mấy năm nay chuyên tâm đánh vào vòng điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-fan-hieu-biet-mot-chut/1775185/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.