Phục vụ mang thức ăn vừa gọi bày lên bàn. Mộc Y nhìn chăm chăm từng món, vẻ mặt của cô không khác gì đứa trẻ đang đợi ăn.
Quân Trầm khẽ liếc sang cô, bắt gặp vẻ mặt hồn nhiên đang chăm chú nhìn đồ ăn của cô, môi anh khẽ nhếch lên cười đầy ma mị. Anh đặt tay lên bàn rồi chống cằm lên, đăm chiêu nhìn Mộc Y.
Mộc Y lúc này đang chuẩn bị gắp thức ăn thì dừng lại chuyển ánh mắt sang nhìn anh hỏi.
" Anh không ăn đi, nhìn tôi làm gì "
" Tôi muốn ăn thứ khác "
Cô thở dài rồi nhìn anh mệt mỏi nói.
" Thấy chưa, đã bảo anh không ăn được cay mà cứ thích làm màu còn nói mấy cái câu nổi da gà nữa chứ "
Biểu cảm trên gương mặt của anh vẫn không thay đổi. Từng chữ thốt ra vô cùng bình tĩnh như không có gì.
" Làm sao giờ....tôi bây giờ lại muốn ăn em cơ " miệng của anh cười gian. Ánh mắt vẫn nhìn cô đắm đuối.
Mộc Y ửng hồng cả hai bên má, đôi mắt to tròn nháy nháy liên tục rồi cúi sấp đầu ăn liên tục không ngừng. Đến nỗi thức ăn dính đầy trên mép.
Quân Trầm nhìn cô rồi cười,nụ cười chứa đầy sự dịu dàng cưng chiều, anh cầm khăn giấy lên khẽ lau thức ăn dính trên miệng cô. Cố tỏ ra nghiêm khắc nhưng trong lòng lại rất vui.
" Em xem...tôi có giành ăn của em đâu mà ăn nhanh vậy"
" Anh...anh...không phải tại anh sao"
" Hả....tôi làm sao"
Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-em-that-quyen-ru/2471469/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.