Liên tục ba ngày, hắn cũng không có vào triều sớm, trong đầu liều mạng nghĩ tới các loại lý do có thể thu hồi thánh chỉ, nhìn ngày chém đầu càng ngày càng tới gần, mà cái nữ nhân kia còn không mau mau xuất hiện hướng hắn xin khoan dung.
Ở trong điện Dưỡng Tâm không ngừng đi tới đi lui, Tây Môn Liệt Phong thật hy vọng thời gian có thể trôi qua thật chậm, đang trong thời điểm hắn gấp đến độ sắp không khống chế được bản thân thì Tiểu Đức Tử ở ngoài điện chạy vào:” Hoàng thượng, ngoài cửa có một cung nữ tự xưng là Đông Tuyết muốn được diện kiến hoàng thượng…”
“Không gặp!” Hắn hiện tại cũng gấp đến độ lửa cháy đến nơi, làm sao có thời giờ đi gặp cái cung nữ quái quỷ gì gì kia.
“Nhưng thưa hoàng thượng, cung nữ Đông Tuyết kia nói có chuyện gấp cần bẩm báo, nếu như làm trễ nãi, nàng liền lấy cái chết để tạ tội!”
Tây Môn Liệt Phong phất phất tay:” Gọi vào!”
Không bao lâu, liền thấy một cung nữ vóc người nhỏ gầy vội vàng hấp tấp từ ngoài điện đi vào, nàng phác thông một tiếng quỳ phục trên mặt đất:” Hoàng thượng, nô tỳ đáng chết, nô tỳ vì tính mạng của mình, lại làm hoàng hậu nương nương chịu khổ bị chém đầu, nô tỳ tự biết nghiệp chướng nặng nề, nô tỳ…”
“Ba!” Tây Môn Liệt Phong ngồi ở trên long ỷ tức giận vỗ mạnh một cái lên mặt bàn:” Bớt sàm ngôn đi, ngươi rốt cuộc muốn nói gì với trẫm?”
Tiểu cung nữ quỳ phục trên mặt đất ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn đầy nước mắt mông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-dieu-ngoa-cua-tram/1410975/chuong-91.html