“Hoàng hậu…” Tiều Đức Tử lại đem khuôn mặt chuyển về phía Mộ Cẩm Cẩm:” Người mau hướng hoàng thượng cầu tình đi, thật ra thì hoàng thượng chỉ là nhất thời tức giận…”
“Nếu như sống mà cứ phải đối mặt với một hôn quân như vậy, bản thân ta tình nguyện làm một cô hồn đã chết.”
“Hừ! Ngươi quả nhiên để cho trẫm phải thất vọng cực độ!” Nhìn nàng như vậy, Tây Môn Liệt Phong giận đến phủ tay áo rời đi, Tiểu Đức Tử trái nhìn, phải nhìn, nhưng ngay sau đó bất đắc dĩ đuổi theo chủ tử của hắn rời đi lãnh cung.
Thu Nguyệt vừa quỳ trên mặt đất sợ gần chết khẽ đứng lên:” Tiểu… Tiểu thư… Hoàng… Hoàng thượng nói có phải sự thật hay không, người muốn đem tiểu thư… Chém… Chém?”
“Nếu như kết quả đó khiến cho hắn hài lòng một chút, vậy ta sẽ thành toàn hắn!”
Nước mắt nóng hổi, đột nhiên rơi xuống bên má, nàng có chết cũng cố chịu đựng để ình không khóc thành tiếng, tâm đã vỡ thành từng mảnh từng mảnh, nếu cái chết có thể đem những thống khổ của nàng vùi dưới vực sâu, nàng tình nguyện không lưu lại không gian nơi đây để tiếp tục chịu đựng loại tình cảm đau khổ này.
Tây Môn Liệt Phong trong cơn tức giận, hạ chỉ phế hoàng hậu Mộ Cẩm Cẩm, mười ngày sau chém đầu để răn đe kẻ khác, tin tức này trong một khắc được truyền đi trên dưới trong hoàng thành mọi người ai ai cũng biết, dân chúng đều cảm thấy kỳ quái, tại sao đoạn thời gian trước hoàng đế và hoàng hậu còn cùng nhau vi hành tình cảm thắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-dieu-ngoa-cua-tram/1410974/chuong-90.html