“Quý phi nương nương, nô tỳ thật sự không có trộm trâm ngọc của người…” Tiếng nói pha lẫn tiếng khóc truyền tới từ trong miệng tiểu cung nữ gục trên mặt đất.
“Lớn mật, ngươi còn dám nói sạo, người đâu, tiếp tục đánh cho ta!”
“Khoan đã!” Mộ Cẩm Cẩm quát lên một tiếng:” Nguyệt quý phi, cho dù ngươi muốn định tội một người, ít nhất cũng nên lấy chứng cớ để có thể thuyết phục người khác căn cứ vào đó mà thuận theo, còn đằng này chỉ bằng một mặt ngươi nói tiểu cung nữ này trộm đồ của ngươi, một lý do quá mức mơ hồ, huống chi cho dù nàng nếu thật trộm đồ của ngươi, chỉ cần đánh một trận, mắng mấy câu cũng là xong việc, còn nếu như liên quan đến mạng người, quý phi không sợ trong hậu cùng truyền ra tin ngươi coi mạng người như cỏ rác sao?”
“Ngươi…”
“Những lời ta nói là sự thật, muốn để cho chúng phi tần trong hậu cung tin phục ngươi, chơi đùa quá mức hẳn không coi là bản lãnh thật sự, chỉ bởi vì một món đồ trang sức mà đem một cung nữ đánh bán sống bán chết, chỉ có thể chứng minh Nguyệt quý phi là một mụ la sát lòng dạ độc ác!”
“Mộ Cẩm Cẩm, ngươi thật to gan lớn mật…”
“Đúng, ta dĩ nhiên biết lá gan của mình khá lớn, ta cũng biết Nguyệt quý phi ước gì có thể đem ta đây lột da mà ăn thịt, các vị, nếu như ta bất hạnh bị người khác mưu sát, mọi người có thể trực tiếp đem mọi hoài nghi quăng lên trên đầu Nguyệt quý phi vĩ đại của chúng ta…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-dieu-ngoa-cua-tram/1410910/chuong-26.html