Chương trước
Chương sau

Một tiếng nói nũng nịu vang lên, thái giám hai bên lại vung đại côn lên đánh trên người tiểu cung nữ, Mộ Cẩm Cẩm không thể đứng yên một chỗ mà nhìn được nữa vừa định muốn xông lên phía trước, Thu Nguyệt bên cạnh vội càng túm ống tay áo của nàng.
“Không nên a tiểu thư, Nguyệt quý phi là nhân vật chúng ta không thể chọc vào được.”
“Tránh ra…”
“Tiểu thư…”
Mộ Cẩm Cẩm vung tay gạt Thu Nguyệt ngăn trở vọt lên phía trước.” Dừng hết tất cả lại cho ta.”
Mộ tiếng quát to của nàng, làm cho không khí hiện trường bỗng nhiên trở lên im lặng, Nguyệt quý phi đang ngồi ngay ngắn trên ghế uống trà lười biếng nở ra một nụ cười xinh đẹp chào đón người vừa xuất hiện trước mặt mình.
“A, nguyên lai là Cẩm phi trên đại điện dám cả gan chọc giận mặt rồng nha, là ngọn gió nào đưa ngươi đến đây nơi của ta vậy?”
“Ngươi phải hay không có hai mặt?” Mộ Cẩm Cẩm lạnh lùng cười một tiếng,” Theo ta được biết, hậu hoa viên này là nơi công cộng, trên dưới hoàng cung bất cứ người nào cũng đều có quyền đem chân dẫm trên đất ở nơi này, không biết Nguyệt quý phi từ khi nào thì đem nơi này trở thành tài sản tư nhân của mình mà chiếm đoạt, xem ra những ngày gần đây ta quả thực quá mức không cập nhật tin tức rồi đúng không.”
Lời vừa nói ra, làm cho Nguyệt quý phi đang bưng tách trà sắc mặt ngưng trọng, hai mắt phát lạnh, nàng căm tức Mộ Cẩm Cẩm trước mặt mặc dù không trang điểm hay dùng bất kỳ trang sức nào nhưng vẫn mỹ lệ chói mắt.
“Ở trong hậu cung này, không có người nào dám dùng thái độ như thế nói chuyện với bổn cung, Cẩm phi, nhân cô hội tâm tình của bổn cung còn không gọi là quá kém, ngươi nên lập tức cút ngay khuất mắt ta, nếu không…”
“Nếu không như thế nào?” Mộ Cẩm Cẩm làm một bộ dáng không sợ hãi, hai tay khoanh trước ngực khiêu khích cười lạnh một tiếng,” Ngươi dám làm thịt ta sao?”
“Ngươi…” Nguyệt quý phi bị bộ dáng của nàng làm cho tức giận từ trên ghế đứng lên,” Cho đến bây giờ hoàng thượng mặc dù không có phong hậu, nhưng là trước trong hậu cung thân phận cao nhất vẫn là bổn cung, Cẩm phi, khó có thể nghĩ ngươi công khai khiêu chiến với quyền uy của bổn cung sao?”
“Không dám không dám.” Mộ Cẩm Cẩm cười tà hai tiếng,” Đã sớm nghe nói hiện tại vị trí đứng đầu trong hậu cung là Nguyệt quý phi, cho nên ngài là một người rất vĩ đại lại chí cao vô tư còn có quyền thế cùng địa vị, thân là một tần phi nho nhoi ta làm sao lại dám khiêu chiến với quyền uy của ngài, chỉ bất quá…”
Nàng dùng tay chỉ chỉ tiểu cung nữ đang hấp hối gục trên mặt đất,” Nàng vẫn còn là một tiểu hài tử, lại vận dụng loại cực hình cực kỳ bi thảm này, một khi nàng chịu đựng không được mà thiệt mạng, không biết Nguyệt quý phi sẽ phải hướng hoàng thượng giải thích như thế nào?”
“Hừ! Con tiểu tiện nhân này trộm trâm ngọc của bổn cung, cho dù ta có đánh chết nó, cũng là trừng phạt đúng tội.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.