Tịch Trung Càn kinh ngạc nhìn Từ Cảnh, trên mặt của hắn đã không còn sự vênh váo hung hăng trước đó nữa, cũng không còn ra vẻ cao ngạo quyền cao chức trọng, thậm chí cảm thấy việc để cả hai gia tộc kia tới đối phó Từ Cảnh, đều biến thành một sự tình cực kỳ buồn cười!
Có tiểu hỏa tử như vậy trong tay, hắn việc gì phải sợ áp lực từ Tần gia cùng Vương gia? Loại nhân tài như vậy, không phải chính mình nằm mơ cũng muốn chiếm được hay sao?
Từ tài lực, đầu óc, lại đến thực lực ngạnh thân. . . Có thể nói, hắn hiện tại đã không cách nào tìm ra được bất kỳ tật xấu gì từ trên người Từ Cảnh!
Từ Cảnh này. . . Hoàn mỹ đến dọa người!
Hắn thực sự không biết, nữ nhi của mình. . . Đến tột cùng là làm thế nào mà nhặt được loại bảo bối dạng này. Buồn cười là mình còn một mực coi thường hắn, bản thân đã trải qua bao nhiêu năm tháng thăng trầm như vậy, đã gặp qua đủ loại người muôn hình muôn vẻ, kết quả là ánh mắt còn không bằng nữ nhi của mình. . .
Mình từng nhằm vào hắn nhiều như vậy, tiểu tử này. . . Sẽ ghi hận mình sao?
Trong lòng Tịch Trung Càn đột nhiên ảo não vạn phần, hối hận không thôi!
"Tịch bá phụ, ta kính ngươi một ly!"
Nhưng vào lúc này, Từ Cảnh bưng một ly rượu lên, đứng dậy đi qua, ánh mắt mang theo vui vẻ nhìn Tịch Trung Càn, phảng phất như nhìn thấu tâm tư của hắn.
Tịch Trung Càn sững sờ, đang lo không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ba-cua-ta-tu-tien-tro-ve/1593087/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.