Tần Tu vừa nghe thấy tiếng động liền xoay người thất kinh! Một quyền vừa rồi hắn đã hội tụ tất cả lực lượng, mục đích là vì muốn đuổi tận giết tuyệt đám người Lý Sơn Kiện kia, không phải là vì đối phó Từ Cảnh. Nhưng lại bị Từ Cảnh dùng thân thể một người chặn lại, theo kinh nghiệm của Tần Tu, một quyền này hạ xuống, đừng nói đánh chết một kẻ kinh mạch chưa thông như Từ Cảnh, dù là mười cái cực kình tông sư chồng lên nhau, cũng không kẻ nào có thể sống! Từ Cảnh chậm rãi từ dưới đất ngẩng đầu, nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của Tần Tu, trong giọng nói của hắn ẩn chứa vô biên vô tận lửa giận, thấp giọng nói: “Trước ngươi thả bọn họ, ta còn tưởng rằng ngươi có vài phần khí tiết tông sư, nên mới nói ngươi có tư cách đánh với ta --” “Nhưng bây giờ ngươi để cho ta rất là căm tức!” Từ Cảnh bất chợt từ dưới đất nhảy lên, trên mặt đất đem toái thạch cát sỏi hất tung, hắn vung tay, một quyền đánh thẳng tới phía mặt Tần Tu! “Đông!” Lại là một tiếng trầm đục vang lên, Tần Tu không kịp phản ứng, gương mặt triệt để bị Từ Cảnh đấm thẳng, thân mình lăn ra đất mấy mét mới dừng lại. “Tần ca ca!” Tịch Triêu Vãn lúc này kinh hô một tiếng, tuyệt đối không ngờ rằng Từ Cảnh đối mặt Tần Tu còn có sức đánh trả! Vội vã chạy đến bên cạnh Tần Tu. “Lý Thiên Y, ngươi không sao chứ?” Từ Cảnh ngồi xổm xuống bên cạnh Lý Thiên Y, tựa hồ muốn ôm nàng. “Không cần ngươi quan tâm!” Lý Thiên Y bỏ tay Từ Cảnh ra, thấy Từ Cảnh đã trúng một quyền nặng như vậy, cũng không có chuyện gì, vừa rồi lại còn lo lắng cho hắn. Lý Thiên Y vất vả từ dưới đất đứng lên, lau vết máu bên miệng, một khuôn mặt thanh thuần non nớt như con nít, nhưng tràn đầy kiêu ngạo và quật cường. Nàng cảm giác lục phủ ngũ tạng trong người cuồn cuộn không ngừng, lúc nào cũng có thể phun ra huyết, chỉ đành cố nén thống khổ xoay người, nói với Từ Cảnh : “Ngươi...... Chính ngươi cẩn thận một chút, ta không cho ngươi mất mặt.” Loading... Sau đó, nàng cắn chặt hàm răng, từng bước một mà đi trở về. “Ngươi...... Thực sự không có chuyện gì sao?” Từ Cảnh trong lòng tự hỏi, Lý Thiên Y còn có thể nói “không cho mình mất mặt” như vậy? “Ta có thể có chuyện gì! Ngươi cái tên xấu xa này, muốn chết thì mau tìm chết đi! Lão nương giữ lại một hơi thở, chờ giúp ngươi nhặt xác!” Nghe được giọng nói quen thuộc của Lý Thiên Y, Từ Cảnh rốt cục thở phào nhẹ nhõm. “Tiểu Vãn, ngươi ở bên cạnh nhìn là được, ta không sao!” Lúc này, Tần Tu cũng đem Tịch Triêu Vãn bảo lui sang một bên. Hắn xoa xoa dấu quyền của Từ Cảnh lưu lại trên mặt, nội tâm kinh hãi đến tột đỉnh! Tiểu tử này bị mình đánh một kích toàn lực lại có thể đứng lên không nói, lại còn có thể tiếp tục phản kích lại...... Xác thực thật đáng sợ. Làm người ta không hiểu nhất là...... Hắn kinh mạch hoàn toàn không thông, ngay cả kình khí cũng không có dùng, một người thân thể bình thường như vậy, sao có thể cường hãn tới mức này? Nếu điều này là thật, hắn khắc khổ tập võ nhiều năm như vậy, ngay cả một người bình thường cũng không sánh bằng, còn có ý nghĩa gì? Nghĩ tới đây, ý chí chiến đấu của Tần Tu lần nữa đốt lên, hắn căm tức nhìn Từ Cảnh, cúi người lao thẳng về phía hắn! “Hôm nay, ta nhất định phải giết ngươi!” Tần Tu nộ khí trùng thiên, quyền phong như điện hiện tới! Đứng ở ngay phía trước Từ Cảnh, hai quyền hướng phía cằm tả hữu mà đánh, nhưng Từ Cảnh né tránh động tác cực nhanh, nghiêng đầu qua lại, trực tiếp né tránh! “Không dám tiếp quyền của ta?” Tần Tu một bên châm chọc, một bên lấy chân mượn lực, thân thể lần nữa khom xuống, nương theo cỗ sức bật này, hữu quyền phóng ra, tựa như viên đạn, hướng chính giữa bụng Từ Cảnh đánh tới! “Quyền này ngươi tránh thế nào?!” Quyền này đánh thẳng vào Từ Cảnh phía trung tâm, tả hữu không còn cách nào né tránh, lại sức bùng nổ rất mạnh, không thể lui về phía sau tránh né, hơn nữa Tần Tu còn vận kình khí, nắm đấm còn chưa tới, trên bụng của Từ Cảnh, đã mơ hồ có chút lõm xuống! “Ta đã nói, ngay từ lúc ngươi đánh lén bằng hữu ta, một khắc kia trở đi, ngươi đã không đủ tư cách...... Cùng ta giao thủ!” Từ Cảnh đột nhiên nghiêng chân một cái, cả thân thể trực tiếp đổ xuống, Tần Tu cả kinh, nội tâm lập tức có chút hoảng loạn! Quên bận tâm tới hạ bàn rồi! Nhưng một quyền này của hắn khí thế mạnh mẽ, mang tư thái đập nồi dìm thuyền, một khi xuất ra, muốn thu hồi tuyệt đối không thể! Nằm trên mặt đất Từ Cảnh chỉ chờ thân thể hắn tới, trực tiếp nhấc chân một cước, đá thẳng tới lồng ngực của hắn, Tần Tu liền ngay tại chỗ mà ngã, té thẳng xuống đất! Không đợi Tần Tu đứng dậy, Từ Cảnh lập tức lao tới, bắt lấy một cánh tay của hắn, một chân đè lên cổ, chân còn lại áp lên ngực, cùng thân thể hắn áp sát vuông góc, lại đem tay hắn kéo thẳng, Tần Tu liền bị trói buộc trên mặt đất, không thể nhúc nhích! “Thập tự cố?!” Chu Hải Lâu chứng kiến chiêu này, liền thấy khiếp đảm! Lý Thiên Y cùng Chu Hoài Nhu đều sững sờ...... Không nghĩ tới Từ Cảnh có thể linh hoạt vận dụng chiêu điêu luyện đến vậy...... Lý Sơn Kiện lẩm bẩm: “Xem ra...... Ta không uổng phí công sức để Thiên Y đi dạy hắn vô ích!” Vốn dĩ một võ giả như Tần Tu, sẽ không dễ dàng bị thập tự cố khóa lại, bởi vì với bất kỳ võ giả nào, dù chưa từng luyện nhu thuật, đều sẽ có ý thức đề phòng. Nhưng ở tình huống vừa rồi, hắn không thể phòng bị. Từ Cảnh trước đó một một mực phòng thủ thoái lui về phía sau, cho đối phương cảm thấy yếu thế, sau đó ở một khắc Tần Tu thế thịnh nhất, nắm được sai lầm của hắn! Một cước đạp hắn ngã lăn trên mặt đất, hoàn thành thập tự cố! Tịch Triêu Vãn thấy tình cảnh này, ánh mắt lúc này đờ đẫn, ngạc nhiên không nói nên lời. Mọi thứ chuyển biến quá nhanh, để cho nàng bị đả kích, nhất thời không thể nào tiếp thu được...... Trong lòng nàng, Tần Tu là vị hóa kình tông sư bất khả chiến bại, lại ở trong một khắc ngắn ngủi...... bị Từ Cảnh hoàn toàn nghịch chuyển! “Quả đấm của ngươi có thể rất lợi hại, nhưng tốc độ ngươi, cùng với tố chất thân thể, đều kém một ít, cần luyện tập thêm nhiều, chỉ cần ta không muốn giao thủ cùng ngươi, ngươi liền không có cơ hội đụng tới ta.” Dứt lời, Từ Cảnh đè tay Tần Tu xuống, liền nghe được âm thanh gãy xương của các đốt ngón tay Tần Tu truyền tới khiến mọi người da đầu tê dại. “A…A…A…A!!!” Tần Tu phát ra từng tiếng rống ngày một to hơn, giọng đã khàn đặc! “Có phục hay không?” Từ Cảnh nhướng mày hỏi hắn. “Không phục! Ta không phục!!! Ta muốn giết ngươi!” Tay Tần Tu cứ như vậy bị Từ Cảnh lộng phế, dường như đã bị oán hận làm che mờ ý chí. “Từ Cảnh, dừng tay!” Lúc này, Tịch Triêu Vãn chạy đến bên cạnh Từ Cảnh, nhìn Tần Tu sắc mặt dữ tợn, la hét thống khổ trên mặt đất, vừa giận lại vừa sợ nói với Từ Cảnh: “Van cầu ngươi! Mau thả Tần ca ca ra, ta thành thật xin lỗi, ta cũng sẽ không trả thù ngươi nữa!” “Ngươi có thể trả thù ta, nhưng phải thay đổi người, Tần ca ca này...... Ta cảm thấy không được! Tam đại hóa kình tông sư? Còn không lợi hại bằng một kẻ không có đả thông kinh mạch như ta.” Dứt lời Từ Cảnh đổi vị trí, lại kéo thẳng tay còn lại của Tần Tu, lớn tiếng hỏi: “có phục hay không?!” “Phục! Phục! Từ Cảnh, coi như ta van xin ngươi, buông tha Tần ca ca, hắn...... Hai cánh tay này đối với hắn quá trọng yếu, hắn chính là hóa kình tông sư, ngươi nếu phế đi, hắn về sau...... làm thế nào đối mặt người khác?” Tịch Triêu Vãn khóc mà quỳ gối bên cạnh Từ Cảnh, cầu xin tha thứ. “Ta đã cho hắn cơ hội, nói chuẩn xác hơn, ta đã cho các ngươi rất nhiều cơ hội! Nếu không phải là các ngươi gây sự, khinh người quá đáng, thì ta đâu phải làm đến nước này! Hóa kình tông sư thì thế nào?! Nhân phẩm tồi tệ liền không xứng với hai chữ tông sư!” Từ Cảnh nhãn thần hung ác, vừa mới chuẩn bị vận sức, đã thấy Tịch Triêu Vãn ôm lấy cánh tay của hắn, năn nỉ nói: “Từ Cảnh...... Ngươi xem ở mặt mũi tỉ tỉ mà tha cho Tần ca ca!! Ta là thân muội muội của nàng, tỷ tỷ bình thường rất thương ta, ta không muốn để cho quan hệ của chúng ta trở nên cứng ngắc!” Tịch Triêu Vãn vì quá bất đắc dĩ, chỉ đành mang Tịch Triêu Thanh ra, bắt đầu cùng Từ Cảnh nói về mặt tình cảm, hoàn toàn mất đi sự kiêu căng phách lối lúc trước. Nhưng không thể không nói, lời kia vừa thốt ra, lực đạo trên tay Từ Cảnh bất giác buông lỏng vài phần, trong tích tắc, có vẻ hơi do dự. Nhưng -- Nhưng vào lúc này! Tần Tu nắm được cơ hội, đột nhiên nhảy dựng lên một cái! Dùng cánh tay Từ Cảnh chưa kịp bẻ gãy, đặt lên cổ Tịch Triêu Vãn, đem Tịch Triêu Vãn gắt gao khóa lại! “Nếu ngươi đã cùng Tịch Triêu Thanh có quan hệ...... Tịch Triêu Vãn là thân muội muội của Tịch Triêu Thanh, ngươi không muốn nhìn thấy nàng bị thương chứ!?” Tần Tu diện mục dữ tợn, cưỡng ép Tịch Triêu Vãn lui từng bước. Tịch Triêu Vãn lúc này giống như một tượng gỗ, tròng mắt trong nháy mắt trở nên trống rỗng, bàng hoàng, hai hàng nước mắt lăn dài trên má. “Ngươi thật đúng là cẩu không đổi được tính ăn phân, ngươi ngay cả người một nhà cũng có thể xuống tay? Ta cũng sẽ không hại mạng ngươi, ngươi vì cái gì muốn làm như vậy?” Từ Cảnh đứng lên, trong con mắt, đối với Tần Tu kẻ hèn mọn này đã chán ghét tới cực điểm! “Sẽ không hại đến tính mạng ta? Ngay cả Tịch Trung Lượng cùng Vương Diệc Khiêm đều chết ở Nam thành, ngươi sẽ bỏ qua cho ta?!” Tần Tu hét lớn. Từ Cảnh thở dài một hơi, không biết nên giải thích như thế nào, chậm rãi nói: “Ngươi bây giờ muốn thế nào?” “Ngươi lui ra! Để ta rời khỏi đây! Chỉ cần thuận lợi ly khai, ta sẽ không hại đến Tịch Triêu Vãn!” Tần Tu căm tức nhìn Từ Cảnh hét lớn. “Ahhhhh…...” Tịch Triêu Vãn bỗng dưng bật cười, nhưng trong con ngươi bộc lộ bi thương cực lớn, tâm như đã chết. Nàng tưởng rằng chính mình ánh mắt đặc biệt, tuy cái gì cũng không sánh nổi tỷ tỷ, nhưng duy chỉ có người nam nhân nàng coi trọng, nếu so với của tỷ tỷ thì phải hơn gấp trăm lần. Hiện tại xem ra, đây thật là một chuyện cười lớn nhất! “Tịch Triêu Vãn, ngươi có muốn ta để hắn chạy đi không?” Từ Cảnh đối với Tịch Triêu Vãn hỏi. Tần Tu nghe được lời này, lúc này cũng có chút luống cuống, lắp bắp: “Uy...... Uy! Ta đang nói chuyện với ngươi! Chỉ cần thuận lợi ly khai, ta sẽ không đụng đến nàng!” Từ Cảnh trực tiếp đem Tần Tu coi như vô hình, trong mắt hắn, Tần Tu phảng phất ngay cả con chó cũng không bằng, đưa ánh mắt lãnh đạm nhìn Tịch Triêu Vãn . “Để hắn đi đi!.” Tịch Triêu Vãn cay đắng phát ra một tiếng thở dài, những giọt nước mắt dưới hai gò má lã chã rơi để lại một đạo bóng đen thăm thẳm trong lòng nàng, giọng nói của nàng, tựa như ánh mặt trời chiều tà nhanh chóng hạ xuống, dưới làn gió thu hiu quạnh đến vô hạn. Từ Cảnh gật đầu, lui lại mấy bước nói : “Ngươi có thể lựa chọn như vậy, ta tôn trọng ngươi --” Tần Tu sau khi nghe xong, trong lòng một hồi mừng như điên, nhanh chóng hướng phía tiểu đình bên kia chạy đi. Từ Cảnh nhìn Tần Tu chạy cũng không quay đầu, ngậm lên một điếu thuốc, chậm rãi từ trong túi móc ra thanh Kim Long chủy thủ, nheo mắt một cái, nhắm thẳng ngay cánh tay của Tần Tu -- “Ta tôn trọng ngươi, nhưng ta sẽ không đáp ứng!!!” ------
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]