Sau hơn một giờ được Cầm Thanh Tuyết thi châm đả thông kinh mạch thì Phong Tiểu Yến cũng tỉnh lại.
Cầm Thanh Tuyết vẫn luôn quan xát từng cử chỉ từng cái nhíu mày của Phong Tiểu Yến lúc bất tỉnh.
Vừa rồi ở sân càn nghi cung Cầm Thanh Tuyết đã kiểm tra khí huyết và mạch tượng của Phong Tiểu Yến, mạch tượng lúc nhanh lúc chậm, cơ thể nhìn qua sơ bộ là bị kinh khiếp đến ngất đi.
Theo lý luận của mình, Cầm Thanh Tuyết đoán chắc nếu chỉ vì chuyện nhỏ này thì Đông Phương Lãnh nhất định sẽ không ra tay hay dọa nạt gì nữ tử này.
Cầm Thanh Tuyết cũng muốn biết nguyên nhân khiến Phong Tiểu Yến này sợ hãi đến độ tự mình ngất đi, có phải nàng ta đã nhìn thấy gì từ tam vương gia hay không?
Vừa nghĩ tới thì Phong Tiểu Yến liền tỉnh lại.
Phong Tiểu Yến vừa mở mắt liền nhìn xung quanh đầy sợ hãi, ngay sau đó nàng ta liền ngồi bật dậy. Lại tự thu mình về một góc giường, ánh mắt lại thập phần kinh hãi nhìn về phía Cầm Thanh Tuyết và Phong Mặc Vân đang đứng phía ngoài giường
Phong Tiểu Yến bỗng rưng khóc lớn, giọng nói cũng thập phần lo sợ :
- Đừng... đừng... xin đừng qua đây.
Phong Mặc Vân lo lắng vừa muốn bước vào giường hỏi tiểu muội của mình liền bị Cầm Thanh Tuyết nắm lấy cánh tay lắc đầu.
Cầm Thanh Tuyết vừa nhận ra Phong Tiểu Yến vừa rồi là nhìn về phía Phong Mặc Vân đầy kinh hãi. Nàng nắm lấy cánh tay của Phong Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-sung-the/3647390/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.