Buổi tối hôm đó Cầm Thanh Tuyết sau khi thi châm cho công chúa song liền bước ra ngoài đi dạo cho đỡ mỏi lưng.
Vừa đi gần tới lương đình liền thấy Phong Mặc Vân đang ngồi đó một mình uống rượu. Nàng cũng không muốn làm hắn mất nhã hứng nàng liền quay lưng muốn rời đi.
Phía sau liền vang lên tiếng gọi trầm nhẹ của Phong Mặc Vân:
- Cầm tiểu thư.
Cầm Thanh Tuyết chậm rãi quay lại, nàng chắp tay hàng lễ rồi nhìn về phía Phong Mặc Vân rồi nói :
- Phong thiếu trang chủ. Tiểu nữ đến không đúng lúc rồi, ta lại làm phiền người rồi à?
Phong Mặc Vân đứng lên nhìn về hướng của Cầm Thanh Tuyết phía bên ngoài, ánh mắt hắn thoáng hiện tia buồn bã, trưa nay sau khi cùng thái hậu ra ngoài tới ngự thư phòng của hoàng thượng. Hắn còn chưa vào tới chỗ thư phòng hắn liền lấy lý do sử lý công việc rồi xin phép quay trở lại chính điện.
Hắn quay lại cũng đã nghe được từng câu nói và hành động của Cầm Thanh Tuyết nói với tiểu muội của mình, hắn thật sự với nàng một chút cơ hội cũng không có.
Từng lời nói của Cầm Thanh Tuyết nói ra tựa như từng mũi dao đâm sâu vào trái tim hắn.
Đến bây giờ hắn mới biết là những việc bản thân làm cho nàng cũng không bằng một phần nhỏ mà Đông Phương Lãnh đã làm cho nàng.
Mấy ngày trước hắn cho người điều tra cũng mới biết quả thật Đông Phương Lãnh mới là người xứng đôi với nàng. Tên tam vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-sung-the/3647389/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.