Cầm Thanh Tuyết bước theo phía sau thái hậu trở vào phía trong giường, vừa tới còn cách giường hai thước thì A Tinh cũng mở cửa từ ngoài bước vào.
A Tinh cúi người về phía thái hậu rồi nói :
- Khởi bẩm thái hậu, tam vương gia đã được thả ra khỏi đại lao và trở về Lãnh phủ rồi.
Thái hậu nhẹ gật đầu rồi nhìn về phía Cầm Thanh Tuyết nói :
- Vậy ngươi yên tâm trị bệnh cho Hạnh Nhi của ai gia rồi chứ?
Cầm Thanh Tuyết cũng nhẹ chắp tay gật đầu đáp lại thái hậu.
- Dân nữ Tạ ơn thái hoàng thái hậu .
Thái hậu nhìn ánh mắt và hàng động của Cầm Thanh Tuyết bà liền thoáng tia cười nhẹ rồi nói :
- Xem ra tam vương gia đối với ngươi cũng rất quan trọng.
Cầm Thanh Tuyết không phản đối cũng không tán thành, nàng chỉ nhàn nhạt nói :
- Dân nữ cũng chỉ là đã đồng ý giúp ngài ấy trị bệnh và giải độc trong người. Nói cách khác dân nữ hiện tại cũng đang làm đại phu của ngài ấy.
Thái hậu nhẹ gật đầu rồi nói :
- Ai gia cũng không có ý gì? Đứa nhỏ ấy cũng đã phải chịu rất nhiều thiệt thòi, ngươi có tình cảm với nó hay với ai gia cũng không có ý gì . Chỉ là ai gia muốn khuyên ngươi nên thận trọng một chút, có những chuyện đã là Thiên mệnh thì dù muốn dù không nó cũng sẽ diễn ra.
Cầm Thanh Tuyết trầm tư, nàng cũng biết thái hậu là ám chỉ chuyện của Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-sung-the/3645059/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.