Sau khi A Huê rời đi, Đông Phương Lãnh cũng rất nghe lời Cầm Thanh Tuyết, hắn tự cởi áo ngoài ra rồi nằm úp lên giường để nàng giúp hắn lau rửa vết thương.
Cầm Thanh Tuyết có chút e ngại khi nhìn bờ vai vững chắc và nhìn bờ lưng săn chắc của Đông Phương Lãnh.
Đêm qua khi hắn bất tỉnh nàng còn có thể tự nhiên lau rửa vết thương, giờ hắn tỉnh lại liền thấy chút không đúng lễ nghi.
Cầm Thanh Tuyết ho nhẹ rồi nói với tam vương gia:
- Vương gia, tiểu nữ vẫn là nên ra ngoài gọi quản gia vào giúp ngài lau rửa vết thương. Chúng ta nam nữ thụ thụ bất thân, cô nam quả nữ trong này có chút không hợp lễ nghi.
Đông Phương Lãnh mặc kệ lưng đang chảy máu mà quay đầu lại nhìn về chỗ Cầm Thanh Tuyết đang đứng, hắn lắc đầu sau đó hắn vừa ngồi dậy tới mép giường vừa ôn nhu nói :
- Ngươi là đại phu của bốn vương ... Ngươi không muốn làm, vậy thì bốn vương không cần làm nữa.
Cầm Thanh Tuyết có chút cứng nhắc, ánh mắt đôi phần bất đắc dĩ. Nàng đi lên gần phía Đông Phương Lãnh lấy hộp gỗ nhỏ bên cạnh rồi nhàn nhạt nói :
- Vương gia mời nằm xuống, tiểu nữ giúp người bôi thuốc, song sẽ trở về Cầm thừa tướng phủ.
Đông Phương Lãnh thấy nàng muốn rời đi trong lòng hung hăng lo sợ, hắn đưa tay nắm lấy cổ tay Cầm Thanh Tuyết kéo nàng lại để nàng trực tiếp lên đùi mình. Giọng nói cũng hạ xuống vừa da diết vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-sung-the/3625086/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.