Sau khi Ảnh Nhất khép cửa lại Đông Phương Lãnh liền xuống giường mặc lên mình chiếc áo mỏng, mọi hành động của hắn hết sức nhẹ nhàng không phát ra bất kì tiếng động nhỏ nào .
Đông Phương Lãnh mặc cho vết thương sau lưng có chút rách ra và đau nhẹ, hẳn cúi xuống ôm Cẩm Thanh Tuyết đặt nàng lên giường. Sau đó hắn liền nằm bên cạnh nàng , yên lặng nhìn nàng ngủ say. Trong lòng hắn tràn ngập sự vui mừng và ưu thương nhìn vào khuôn mặt đã được nàng dịch dung.
Cầm Thanh Tuyết cũng vì hôm qua vận công đi qua mấy con đường, ngọn núi để về kinh thành. Lại thêm thức cả đêm tập trung thi châm và đắp thuốc cho tam vương gia. Đến khi ngủ không hiểu sao lại có thể ngủ say như vậy.
Cũng không biết bản thân đã ngủ bao lâu đến khi mơ màng tỉnh dậy thì liền thấy khuôn mặt của Đông Phương
Lãnh đang ngay trước mặt mình mà còn đang nhìn rất chăm chú.
Đông Phương Lãnh thấy Cẩm Thanh Tuyết tỉnh dậy môi khẽ nở nụ cười, hẳn ôn nhu nói :
- Thanh Tuyết. Ngươi đừng rời đi nữa có được không?
Cầm Thanh Tuyết vẫn còn đang ngái ngủ, lại nhìn thấy khuôn mặt hết sức tuấn tú trước mặt, bản thân còn chưa hiểu rõ tình hình liền gật đầu đáp lại hắn , đáp lại khuôn mặt đang mặt đối mặt mình nhìn đầy ôn nhu.
Ngay giây sau liền nhận ra bản thân lại đang nằm trên giường của tam vương gia, đầu mình lại gối lên tay của hắn. Cầm Thanh Tuyết giật mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-sung-the/3625085/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.