Sau khi mọi người rời đi, Quận chúa nhẹ đi về phía Cầm Thanh Tuyết nói, lời nói khiêm nhường lại có chút khách khí :
- Thanh Tuyết mặc dù ta rất không vừa lòng ngươi, nhưng cũng là ngươi đã đồng ý phá bỏ lời thuyên tuệ với ta để ta dễ dàng hơn....
Cầm Thanh Tuyết thấy quận chúa ở đây nói với nàng nhiều lời giả tạo, trong lòng nghe cũng không quen.Nàng hừ lạnh rồi nói cắt ngang lời của quận chúa :
- Quận chúa ngươi dài dòng như vậy làm gì? Có gì cứ nói thẳng với tiểu nữ.
Quận chúa mặt đơ ra trước lời nói đầy thẳng thắn của Cầm Thanh Tuyết, bản thân rất bất mãn, nhưng lại nhịn xuống vì nàng còn đang âm thầm tính toán kế hoạch sắp tới mà nàng được Hồng quý phi bày cho.
Quận chúa âm thầm cười lạnh, vì chỉ một lúc nữa thôi nhị hoàng tử sẽ thuộc về một mình nàng, mà Cầm Thanh Tuyết chết rồi thì chỉ còn mình nàng là nhất đại thanh thư trong kinh thành ai cũng không tranh dành được nữa.
Quận chúa xua tay rồi nhìn Cầm Thanh Tuyết nói :
- Ngươi thật sự rất thẳng thắn, ta cũng không có ý gì, ta chỉ muốn mời ngươi cùng tới lương đình phía sau Càn Nghi cung ngắm hoa sen bách diệp. Cùng nhau thưởng trà và ngắm hoa, ta cũng muốn học hỏi và trao đổi với ngươi vài thứ cơ bản trong văn trương .
Cầm Thanh Tuyết cười lạnh, chắc chắn rằng quận chúa đang tính toán gì đó với mình, nhìn xung quanh ngoài nàng và A Huê ra vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-sung-the/3586612/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.