Chương trước
Chương sau
Cầm Thanh Tuyết bước theo A Huê vừa tới chính cổng của Hồng Phi cung, vừa bước vào trong liền có người nói lớn về phía mình. Nàng theo phản xạ nhìn về phía đó thì thấy một tiểu cô nương chắc hơn nàng ba hay bốn tuổi , khuôn mặt cũng tạm coi là dễ nhìn , giọng nói lại như là muốn để nàng bị mất mặt với mọi người bên trong :

- Cầm tiểu thư, ... Sao giờ ngươi mới tới, ngươi đừng tưởng mình thắng quận chúa thì thích làm gì thì làm.

Cầm Thanh Tuyết nhìn bốn phía chỉ thấy trong sân viện đã có mười mấy nữ nhi cả lớn cả nhỏ đang đứng đợi trước cửa, vài người đứng lại nói chuyện với nhau. Vài người thì chỉ lắng lặng nhìn về cửa chính, thấy Hồng quý phi còn chưa có ra nên nàng cũng không ồn ào lại nữ tử kia. Mà nàng chỉ nhàn nhạt nói một câu rồi đứng sang một bên :

- Hồng quý phi còn chưa tới ngươi lấy tư cách gì mà trách ta, ngươi lớn tiếng với ta như vậy cũng đâu có giúp ngươi thắng được quận chúa giống như ta.

Tiểu nữ tử kia hậm hực hét lớn về phía Cầm Thanh Tuyết:

- Ngươi... Ngươi... Phụ thân ngươi cũng chỉ là một thừa tướng nho nhỏ, ai cho ngươi lá gan lớn mà dám đắc tội với ta và quận chúa như vậy.

Cầm Thanh Tuyết vừa định nói đáp lại vị tiểu nữ tử kia, thì liền bị một tiểu nha đầu đứng phía sau nàng kéo kéo xiêm y của nàng rồi nói nhỏ :

- Cầm tiểu thư, đừng gây chuyện với tỷ ấy. Tỷ ấy là đại nữ nhi nhà ngự sử lang bộ, phụ thân tỷ ấy rất được lòng hoàng thượng. Tỷ ấy...

Cầm Thanh Tuyết liền gật đầu với tiểu nha đầu phía sau, nàng cũng đâu muốn gây chuyện với tiểu nữ tử kia đâu.

Là nàng ta lắm lời nói trước.

Thấy Cầm Thanh Tuyết không nói thêm lời nào vị tiểu thư kia lại nói thêm mấy lời, tấy cả đều không được Cầm Thanh Tuyết đáp lại. Sau mấy lần nói oang oang thì cũng dừng lại không nói thêm nữa.

Cầm Thanh Tuyết quay lại bắt truyện với tiểu nha đầu phía sau, hỏi ra mới biết tiểu nha đầu vừa rồi là tiếu nữ nhi nhà Lý phủ, cũng không được phụ thân sủng ái gì. Lần này tham gia yến tiệc cũng chỉ vì đại phu nhân muốn đi theo làm nha hoàn cho đại tỷ tỷ. Vừa rồi đại tỷ tỷ của nàng ta được thái tử mời đi cũng không biết đi đâu.

Cầm Thanh Tuyết cười lạnh trong lòng, thái tử là người thế nào ai còn không rõ chứ nàng thì rõ ràng biết hắn chỉ là một tên háo sắc và bỉ ổi. Cầm Thanh Tuyết cũng khuyên tiểu nha đầu kia vài câu" tránh xa thái tử càng xa càng tốt".

Còn đang nói chuyện vui vẻ thì cánh cửa chính của biệt viện Hồng Phi cung mở ra, tiếp đến là một vị ma ma bước ra, giọng nói vừa trầm vừa đanh thép :

- Các vị tiểu thư xin giữ yên lặng. Hồng quý phi, hiện tại thân thể không khỏe, lão nô mời các vị tiểu thư tới sân sau hoa viên của Hồng Phi Cung . Cùng ngắm hoa Cẩm tú cầu trước, sau đó sẽ trở lại chính phòng cùng Hồng quý phi dùng trà.

Tất cả các nữ tử ở trong từ bé tới lớn đều như hiểu lễ nghi mà đứng thẳng hàng và yên lặng nghe vị ma ma kia nói. Nghe song tất cả lần nữa cúi người đáp lại :

- Tạ ơn . Hồng quý phi ban ân.

Rồi sau đó tất cả theo chân của vị ma ma đi qua phía sau chính phòng, xuống phía sau hậu hoa viên.

Tiểu nha đầu kia thoáng cái đã không thấy đâu, vừa rồi nàng ta cũng nói đại phu nhân trong phủ căn rặn, phải biết địa vị của mình ở đâu. Lần này tới chỉ là nha hoàn của đại tỷ tỷ nên bước vào thưởng hoa là không thể nào.

Nhoáng cái tiểu nha đầu Lý phủ đã lẩn đi rồi.

Cầm Thanh Tuyết đành một mình đi theo ma ma và các vị tiểu thư khác, còn chưa vào trong chính hoa viên mà nàng đã ngửi thấy mùi hắc hắc nồng nồng, không chỉ có hoa cẩm tú cầu trong hoa viên , mà còn có cả vài nhóm hoa trúc đào và những cây hoa ngũ sắc mọc sen kẽ lần nhau.

Cầm Thanh Tuyết nhìn bốn phía liền khẽ nhăn mày, nàng không thích những nơi có mùi nồng nặc như này.

A Huê đi phía sau Cầm Thanh Tuyết liền cúi đầu nói nhỏ bên tai nàng :

- Tiểu thư, các loại hoa ở đây đều là hoa có chứa độc. Mặc dù độc tính không cao, nhưng để an toàn tiểu thư vẫn không nên động vào chúng thì tốt hơn.

Ma ma thấy Cầm Thanh Tuyết và nha hoàn còn đứng ngẩn người ở phía ngoài, bà liền ho lớn rồi nói về phía nàng:

- Cầm tiểu thư có chỗ nào không vừa ý với hoa viên của Hồng quý Phi sao?

Cầm Thanh Tuyết nhìn ánh mắt sắc bén của vị ma ma, miệng nàng thầm mắng mười đời tổ tông nhà bà ở trong lòng. Nhưng lại sau đó cũng đành cùi người đáp lại ma ma, tránh để bà ta bẩm báo lại với Hồng quý phi và

Hoàng thượng, khiến nàng lại gặp rắc rối:

- Tiểu nữ không đám, chỉ là tiểu nữ muốn ngắm nhìn một lượt toàn cảnh từ ngoài vào trong của hoa viên.

Ma ma nhìn thẳng vào mặt Cầm Thanh Tuyết rồi đáp lại :

- Cầm tiểu thư mời vào trong, Hồng quý phi đã dùng biết bao công sức để chăm sóc những khóm hoa này. Nếu Hồng quý phi biết có người không thích chúng vậy chẳng phải sẽ rất không vui.



Cầm Thanh Tuyết cũng chỉ đành cúi người rồi bước vào trong, A Huê cũng lẳng lặng đi theo phía sau.

Cầm Thanh Tuyết bước vào trong nhìn một lượt quả thật những chùm hoa cầm tú cầu ở đây cũng rất đẹp, chỉ tiếc bị mùi hoa ngũ sắc lấn át làm mất đi mùi dịu nhẹ và thanh thoát của nó.

Từng ánh nắng nhẹ còn sót lại của mùa hè chiếu xuống từng đóa hoa làm bừng sáng những cánh hoa mỏng , lâu lâu lại có từng cơn gió nhẹ của mùa thu thổi qua là cành lá rung rinh trong gió. Trong hoa viên thi thoảng vẫn có những chú bướm xanh, tím bây dập dờn quanh những khóm hoa .

Cầm Thanh Tuyết chợt nhận ra ở đây không thấy có công chúa, quận chúa và Bạch tiểu thư tới thưởng hoa.

Nhìn qua một lượt Cầm Thanh Tuyết không thấy có chỗ nào ở đây bất ổn, không biết Hồng quý phi là đang tính toán điều gì, vườn hoa này theo lời của A Huê thì có độc tố nhẹ nhưng chắc chắn sẽ không gây độc hoặc ảnh hưởng gì cho nàng hay cho bấy kì ai trong đây.

Vì ngoài Cầm Thanh Tuyết ra thì còn có rất nhiều nhi tử của các vị đại thần cũng ở đây, Hồng quý phi chắc chắn sẽ không vì một nàng mà gây hại tới hết mười mấy nữ nhi ở đây được.

Sau khoảng trừng hai canh giờ thì có một nha hoàn bước xuống bên cạnh ma ma cung kính nói :

- Ma ma. Hồng quý phi cho mời các vị tiểu thư tới chính điện thưởng trà và tán gẫu.

Vị ma ma kia gật đầu rồi quay về phía các vị tiểu thư rồi cất giọng nói :

- Các vị tiểu thư, Hồng quý phi cho mời các vị tới chính phòng thưởng trà. Mời các vị theo lão nô.

Sau đó lần lượt từ lớn đến bé bước theo chân của ma ma quay lại phía trước phòng chính của Hồng Phi Cung.

Bên trong Hồng quý phi ngồi ghế chính giữa, bên cạnh là quận chúa. Hàng ghế đầu tiên bên phải là Bạch Nhã Lam và một nữ tử khác đã ngồi sẵn bên trong. Mà nữ tử ngồi đối diện chắc hẳn là đại tiểu thư của Lý phủ vì người đứng sau như nha hoàn kia lại chính là nha đầu vừa rồi nói chuyện với nàng.

Sau đó tất cả bước vào trong theo một đường lối nhất định, tới chính giữa liền quỳ xuống đồng thanh hô :

- Chúng tiểu nữ tham kiếm Hồng quý phi, tham kiếm quận chúa .

Cầm Thanh Tuyết từ khi vào cung đã thấy rất chán ghét chuyện mỗi lần hành lễ với ai đều phải quỳ gối trước mặt họ. Đây cũng là điều khiến nàng ngàn vạn lần cũng không muốn tham gia yến tiệc.

Hồng quý phi nho nhã uống trà, bên cạnh là quận chúa đang ngồi vừa e thẹn cười vừa bóp tay cho bà.

Hồng quý phi đưa mắt nhìn xuống đám người đang quỳ gối bên dưới, lại thấy thoáng thoáng dáng bé nhỏ của

Cầm Thanh Tuyết bà mời cười nhẹ rồi đáp :

- Tất cả mau đứng lên đi, nào ngồi đi cùng ta thưởng trà.

Trên mặt vẫn là nụ cười hiền hậu, nhưng trong lòng Hồng quý phi là đang âm thầm tính toán hướng về phía Cầm Thanh Tuyết nàng.

Cầm Thanh Tuyết chọn cho mình vị trí ngồi cách xa ghế chính điện khoảng năm người, mọi người ai cũng bẽn lẽn, e thẹn . Sau đó mấy nha hoàn bưng lên mấy ấm trà, lại rót cho mỗi người bên trong một tách.

Hồng quý phi vẫn vậy nhu hòa vừa cười vừa hỏi qua mấy vị tiểu thư ngồi bên phía trên đó, giọng nói và ngữ điệu đều vô cùng bình thường.

Cầm Thanh Tuyết thoáng nghi hoặc, chẳng lẽ tam vương gia nghĩ quá cho Hồng quý phi. Nhìn tách trà nóng còn cầm trên tay mà nàng không khỏi nghĩ ngợi. Liệu có thể giống trong phim mà Hồng quý phi sai người hạ độc trong trà để nàng uống hay không?

Chợt Hồng quý phi lên tiếng hướng về hướng Cầm Thanh Tuyết, giọng nói như cũ đều nhu hòa và quan tâm :

- Cầm tiểu thư.. Ngươi thấy trà của Hồng Phi Cung thế nào? Yên tâm trà của ai cũng giống của ai, cùng một bình mà ra.

Cầm Thanh Tuyết bị lời nói phủ đầu của Hồng quý phi là cho hơi giật mình, nhưng nàng cũng nhanh chóng lấy lại điềm tĩnh mà trả lời :

- Tạ ơn Hồng quý phi thưởng trà.

Thấy Hồng quý phi không có ý định rời mắt khỏi mình, Cầm Thanh Tuyết đành đưa li trà trên tay lên uống một ngụm nhỏ rồi cúi đầu nói về phía Hồng quý phi:

- Tiểu nữ thấy rằng trà của Hồng Phi Cung quả thật rất ngon , vị trà không quá nồng , mùi hoa linh thảo uống song còn vương trong khoang miệng khiến ai nấy uống đều vương vấn.

Hồng quý phi nở nụ cười nhẹ rồi gật đầu, quả thật nha đầu Cầm Thanh Tuyết này khiến người ta phải nhìn bằng ánh mắt khác. Vừa rồi tất cả các nữ nhi trả lời câu hỏi của bà đều không ai trả lời tốt bằng nàng ta.

Hồng quý phi thoáng nghĩ lại vừa rồi bị Đông Phương Nguyên làm cho tức chết, giờ ngẫm ra mới thấy cũng là nó nó bị nha đầu này mê hoặc. Càng nghĩ tức bụng bao nhiêu thì Hồng quý phi càng thấy căm phẫn với Cầm Thanh Tuyết bấy nhiêu.



Cầm Thanh Tuyết được tam vương gia báo trước là Hồng quý phi rất có thể sẽ gây khó dễ cho mình, nhưng giờ nhìn lại thái độ và hành động của bà ta thì có phải tam vương gia có hiểu nhẩm gì rồi hay không?

Thấy quận chúa từ đầu tới cuối chưa từng nói câu nào có phải là sợ mất mặt vì phải nói câu kia hay không.

Nghĩ tới đây thôi cơ mặt của Cầm Thanh Tuyết liền dãn ra , trên môi cũng là ý cười.

Bất chợt Hồng quý phi lên tiếng về phía Cầm Thanh Tuyết :

- Cầm tiểu thư, ngươi đúng là có tài năng hơn người , bổn cung nghe còn thấy chút yêu thích nào lại đây .. mau ngồi lại gần đây nói chuyện với bổn cung.

Cầm Thanh Tuyết giờ không thể từ chối đành đứng lên cúi đầu nói :

- Tạ Hồng quý phi khen ngợi .

Rất nhanh đại tiểu thư Lý phủ bị ma ma kia mời xuống thay chỗ của Cầm Thanh Tuyết, còn vị trí của nàng ta lại dành cho Cầm Thanh Tuyết nàng bước lên.

Vừa ngồi chưa ấm mông thì Hồng quý phi liền lên tiếng nói với nàng :

- Cầm Thanh Tuyết , cuộc thi đấu vừa rồi ngươi luận thơ rất hay, đàn cũng rất tốt. Nhưng ngươi nói xem đứa cháu nhỏ này của ta luận thơ có hay không đàn có tốt không?

Vừa nói Hồng quý phi liền đưa tay xoa đầu của Quận chúa Thiên Ân.

Cầm Thanh Tuyết trong lòng biết rõ Hồng quý phi là đang muốn điều gì, hiện tại nàng còn nhỏ, mà thân thế cũng không cao. Chỉ dựa vào Cầm thừa tướng thì cũng không đấu lại Hồng quý phi được. Nghĩ dù nàng Có đấu cũng đấu không lại được bà ta , trả lời theo ý mình thì phạm tội bất kính. Mà trả lời theo ý của Hồng quý Phi thì chả khác nào cuộc thi vừa rồi nàng làm không công.

Cũng đành chấp nhận bản thân mình không đủ mạnh, Cầm Thanh Tuyết cúi đầu nhẹ nói :

- Quận chúa quả thật là tài hoa hơn người, tiểu nữ còn lấy làm vinh hạnh khi được quận chúa mời lên cùng người so tài.

Hồng quý phi cười nhẹ gật đầu, bà tiếp tục nho nhã nói :

- Tốt. Rất tốt. Ta biết ngươi là đứa trẻ hiểu chuyện mà.

Cầm Thanh Tuyết nhẹ đáp:

- Đa Tạ. Hồng quý phi khen ngợi.

Hồng quý phi cười nhẹ, tay vẫn xoa xoa đầu của Quận chúa, giọng nói như trầm đi hẳn:

- Vậy ngươi nói xem, quận chúa thân là quận chúa được hoàng thượng sắc phong mà từ nay gặp người khác một câu nói hạ thấp mình hai câu nói hạ thấp mình. Vậy thì có hợp lý hay không?

Cầm Thanh Tuyết biết ngay chủ ý của Hồng quý phi là gì, nhưng hiện tại nàng lấy cái gì để đối đầu với bà ta đây.

Hơn nữa nghe nói gần đây Hồng quý phi còn rất được hoàng thượng sủng ái và nghe theo.

Cầm Thanh Tuyết cười lạnh cất lời nói :

- Đúng là chỉ có Hồng quý phi là thấu đạt lòng người. Thanh Tuyết còn nhỏ đều nghe theo lời Hồng quý phi chỉ dậy.

Hồng quý phi biết là Cầm Thanh Tuyết đã xuống nước đồng ý nên liền nói lớn cho tất cả tiểu nữ tử trong chính phòng nghe:

- Tốt vậy theo ý của ngươi ta chính thức phá bỏ lời thuyên tuệ giữa quận chúa và Cầm tiếu thư.

Tất cả mọi người trong phòng từ kinh ngạc sau đó liền vỗ tay đồng ý.

Tất cả chỉ có Cầm Thanh Tuyết nàng là tròng lòng có đôi chút không vừa ý, còn lại tất thảy đều tán dương.

Quận chúa ngay lúc đó liền đứng lên cười vui vẻ, ánh mắt nhìn về phía Cầm Thanh Tuyết đầy tình toán

Sau đó Hồng quý phi vì sức khỏe không tốt nên đã cho tất cả mọi người trở về hoa viên cùng hoàng hậu và các vị phu nhân thưởng hoa.

Riêng phía quận chúa liền giữ lại Cầm Thanh Tuyết và Bạch Nhã Lam , lấy lí do là vì muốn cảm tạ Cầm Thanh Tuyết đã bỏ qua thuyền tuệ, và kết quả của cuộc đối chiến vừa rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.