Hoa ngự sử trên mặt hốt hoảng, lập tức nhảy xuống ngựa, giữ lấy cây roi đang muốn vung vào con trai mình của đám hạ nhân, vội vàng tiến lên nâng hắn dậy, xem hắn có bị thương ở đâu không, chỉ tiếc sắt rèn không thành thép quát:“Vô liêm sỉ, sao lại là mày?”
Bây giờ hắn phải xử lý thế nào đây: xử lý theo đúng phép nước, hay làm trái pháp luật bảo vệ danh dự cho con trai hắn?
“Khụ khụ khụ......” Hoa Khải Lương ho khan vài tiếng, phun ra một miệng đầy máu, run rẩy nâng tay lên, nhịn xuống cái cảm giác đau đớn đang ăn mòn khắp người mình, chỉ thẳng lên cửa sổ lầu hai của quán trà: “Là...... Là nàng...... Hãm hại con......”
Nhất thời, toàn bộ những người chứng kiến đều nhìn về phía Mạch Trục Vân đang đứng ở đó.
Nhìn thấy một gái vóc dáng mảnh khảnh, nhỏ nhắn đứng ở cửa sổ, mặt mày tái nhợt vì sợ hãi, trong mắt ngân ngấn vài giọt lệ, khuôn mặt trông tội nghiệp nhìn xuống, môi cắn chặt trông rõ vô tội, đáng thương.
Mạch Trục Vân không có ngờ rằng cha của tên Hoa Khải Lương này lại có mặt ở hiện trường, hơn nữa, cũng không ngờ rằng, một cước của tên Ca Thư Nhược Ly đã cứu lấy mạng rẻ tiền của hắn, nếu không thì dựa vào lực tay nàng dồn vào cú ném vừa rồi, hẳn là tên cặn bã kia đã chết không toàn thây! Nhưng ngay khi nàng ý thức được chuyện gì đang diễn ra bên dưới kia thì đã bị người khác phát hiện.
Thái tử của Phượng Ảnh quốc, quả nhiên danh bất hư truyền!
Vì thế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-sung-tac-phi/1511262/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.