Ba ngày sau, trong kinh thành náo nhiệt vang lên tiếng cười đùa chúc mừng, những tấm bảng dán cáo trạng truy nã khắp nơi đều đã được dỡ bỏ, nghe nói là vì nghênh đón khách quý ở phương xa - Phượng Ảnh quốc tới.
Mạch Trục Vân mặc một bộ y phục của thiếu nữ, một thân váy hoa lam đầy tươi mát, ngồi một mình bên cửa sổ lầu hai của một tiệm trà khá nổi tiếng trong thành, quét mắt thăm dò đám quan binh đang đi tới đi lui bên dưới ngã tư đường.
Những lời Sở Tùy Phong đêm hôm đó nói gợi cho nàng nhớ lại không biết bao nhiêu chuyện thương tâm, tâm tình buồn bực mấy ngày, hơn nữa vết thương trên vai cứ liên tục bị nứt ra cho nên hành động không tiện, nàng cũng không có đi trộm ngọc Thiên Long.
Nàng là loại người không bao giờ đánh mất chữ tín, cho nên nghe nói khách quý từ Phượng Ảnh quốc đã đến kinh thành, nàng mới cố ý ngồi ở chỗ này chờ.
Bên dưới ngã tư đường được bảo vệ nghiêm ngặt, binh lính trải rộng về hai bên ngăn không cho người khác chen lấn.
Đường phố lúc này, dân chúng tập trung nườm nượp huyên náo, người người tụ năm tụ bảy đứng đó chỉ để chờ được xem mặt phong thái cùng nhan sắc của vị công chúa đến từ Phượng Ảnh quốc này.
Mạch Trục Vân nhàn nhã nâng chén trà, chậm rãi ngồi nghe một chút tin tức lá cả trên đường:
Thái tử Phượng Ảnh quốc - Ca Thư Nhược Ly văn võ song toàn, diện mạo xuất chúng, mặc dù Phong vương có phần nhỉnh hơn một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-sung-tac-phi/1511261/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.