Khi hai người ra về thì phố cũng đã bắt đầu lên đèn. Long Quân Thương kéo Lãnh Băng Châu qua, sau đó nói ám vệ đánh xe về trước. Lãnh Băng Châu ngồi trên ngựa dựa vào lòng ngực của Long Quân Thương hỏi
"chàng làm gì?" đã trễ rồi không hồi phủ mà muốn đi đâu. Lãnh Băng Châu lần đầu cưỡi ngựa có chút choáng váng
"đừng sợ! đến Tuyệt Tình cung" Long Quân Thương cần đến đó để quan sát một chút, thấy Lãnh Băng Châu có vẻ căng thẳng liền để ngựa chạy chậm lại.
"Không sợ! chỉ là có chút khó chịu" Lãnh Băng Châu khẽ lắt đầu rồi cúi đầu che đi gió lạnh phất vào mặt
"Vậy được chúng ta không cưỡi ngựa nữa" Long Quân Thương lại ôm người xuống ngựa rồi ra hiệu ám vệ mang ngựa về
"vậy thì đi bằng gì bây giờ?" Lãnh Băng Châu hỏi, xe ngựa cũng đã về phủ rồi.
"chúng ta đi dạo một lúc! sau đó ta mang nàng đi" nhìn dòng người tấp nập trên phố Long Quân Thương đổi ý nắm tay Lãnh Băng Châu đi dạo.
Bây giờ cũng chỉ còn mấy ngày nữa liền đến tết rồi. Một số sứ thần các nước đã đến, trên đường phố không còn vắng lặng như mấy hôm trước. Sáng nay tuyết đã ngừng rơi trả lại không khí ấm áp của mùa xuân cho mọi người, vì vậy tối nay liền náo nhiệt. Dù sao cũng vì tuyết rơi kéo dài làm chợ đêm bị hoãn mấy ngày, đêm này vừa mới mở lại vì vậy mọi người đi lại vô cùng đông.
Hai người quá mức xuất sắc lại dắt tay nhau trên đường liền như vậy nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-phi/899067/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.