Lãnh Ngọc Châu tỉnh dậy trước giờ cơm chiều, bất tri bất giác đã ngủ hết cả buổi trưa rồi. Cô theo ký ức thì biết thân thể này là con thừa tướng đương triều tên Lãnh Băng Châu năm nay 17 tuổi. Lúc trước Lãnh Băng Châu là một tiểu thư nhu nhược, cô thường xuyên bị các tỷ muội ức hiếp, các tiểu thiếp của cha khinh rẻ.
Cho dù là đại tiểu thư cũng không được ai tôn trọng, nhất là từ lúc mẫu thân cô sinh ra đệ đệ. Trong phủ Tiểu Tâm là người duy nhất còn nhớ cô là đại tiểu thư. Lãnh Băng Châu cười nhạt, nếu đã cho cô thân xác này thì cô sẽ sống thật tốt, không còn vướng bận như kiếp trước nữa. Kiếp trước cô sống vì mục tiêu, thành tích mà cha mẹ đặt ra, kiếp này cô sẽ vì mình mà sống.
" Tỷ tỷ ăn xong chưa để muội dọn" tiếng của Tiểu Tâm vang lên khẽ khàng hỏi. Hôm nay tỷ tỷ trầm tư hơi bị nhiều, nhưng lại cho cô cảm giác an tâm hơn. Tỷ tỷ của cô lúc nào cũng bị ức hiếp, vì vậy hầu như ngày nào cũng khóc, ba hôm trước còn bị đánh nặng như vậy cho dù không phải lỗi của cô ấy.
" Tiểu Tâm, muội giúp ta chuẩn bị nước ta muốn đi tắm" cô tiến đến tủ quần áo mở ra sau đó thở dài Lãnh Băng Châu cô là người nhu nhược đến mức nào chứ, đường là đại tiểu thư mà y phục chỉ có ba bốn bộ. Chẳng những vậy đã bạc màu, chất vải thì là loại hạ đẳng có lẽ bọn quản gia chắc đã ăn không ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-phi/899033/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.