Nếu cùng Vân gia chẳng phải hắn sẽ như hổ thêm cánh sao? Nương nương, người tính như vậy...?”
“ Mất đi người con gái hắn yêu, hắn không phải sẽ hận Vân gia tận xương sao? Trai cò mổ nhau, chúng ta sẽ làm ngư ông.”
“Thần thấy như vậy không ổn. Dù sao cũng chỉ là một nữ nhân, hắn sẽ vì nàng mà trở mặt với...”
“ Ngươi không hiểu được vị trí của nữ nhân kia đối với hắn rồi! Mất đi nàng ta, hắn sẽ trở thành con sói điên không cách gì khống chế. Đến lúc đó, chẳng phải sẽ có kịch vui xem sao? Ha ha ha...”
“ Nương nương cao minh! Lão thần vạn phần khâm phục! Ha ha ha...”
Tiếng cười văng vẳng truyền ra từ Tê Phượng cung mang theo dự cảm về một trận phong ba kinh người.
Vân phủ
Lão thần y lần này nói đi liền đi tận nửa năm, không chút tin tức nào khiến nàng hơi lo lắng. Vốn dự tính sang thu, khi không khí mát mẻ hơn, lão sẽ dẫn nàng rời Vân phủ. Vậy mà đã sang đông, lão vẫn chưa về, làm hỏng bét kế hoạch của nàng.
Không khí trong phủ mấy ngày nay dường như có chút gì khác thường. Nàng ngửi được mùi nguy hiểm, trong lòng lại càng bất an.
Sau buổi triều sớm, ngay ngoài Thái Hoà điện phát ra tiếng gầm khiến bá quan văn võ mặt mày xây xẩm.
“ Vân Phương lão tặc! Khá khen cho ngươi, ngay cả Bổn vương cũng muốn tính toán!” Nam tử một thân triều phục tử sắc, nổi giận đùng đùng đứng chặn trước mặt Vân gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-gia-lanh-vuong-phi/2284060/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.