Ăn mày nhỏ chỉ thấy có thứ gì chui vào miệng mình, rồi một mạch trôi tọt xuống cổ họng, khóe môi nữ tử kia cong lên đến quỷ dị.
“Ngươi…ngươi…”
“Không có gì! Ngươi đã có cốt khí như vậy, ta cũng không nỡ khiến ngươi sống không bằng chết, thôi thì cho ngươi đi nhanh một chút.” Nữ tử vừa buông tay ăn mày nhỏ liền ngã xụi lơ xuống, cũng không còn ý định chạy trốn nữa.
“Tiểu tử, có cảm thấy da của ngươi đang căng ra không? Sẽ căng, căng mãi, căng mãi đến khi “Bùm” một tiếng…”
“Tiểu mỹ nhân! Khuôn mặt xinh đẹp thế này, sao nỡ xuống tay độc ác như vậy?”
Một cây quạt lả lướt đưa đến cằm nàng, giọng nói có chút lả lơi. Mấy phụ nhân đi qua nhìn nàng bằng ánh mắt đáng đời. Lòng dạ độc ác như vậy, gặp phải tên ác bá này coi như báo ứng của nàng ta.
“Để đại ca thay tiểu tử này trả cho nàng nhé!” Nam nhân y phục gấm sang trọng cười đến đê tiện. Hắn là Vạn Kim Bảo, quý tử nhà Lại bộ thị lang, cháu gọi đương kim hoàng hậu là cô cô, nhân cách thối nát, thường ỷ thế hiếp người, lại đặc biệt háo sắc, không biết đã hủy hoại bao nhiêu nữ nhi trong sạch của kinh thành. Tại sao Lãnh Lăng Lăng còn chưa rờ đến gáy hắn cơ chứ!
“Tiểu tử! Hiện tại ngươi có muốn nói không?” Nữ tử trực tiếp khinh bỉ sự tồn tại của Vạn gia tiểu tử kia, tay nhéo mà ăn mày nhỏ.
“Tiểu mỹ nhân, gia bồi nàng đi! Đừng nói chuông bạc, chuông vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-vuong-gia-lanh-vuong-phi/2284026/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.