Bữa trưa Mộc Y không thấy Lãnh Mặc Thần xuống ăn liền hỏi anh hai
. - Anh ơi! Mặc Thần không xuống ăn à?
Mộc Hạ tròn mắt nhìn em gái, bình thường Mộc Y làm gì có quan tâm đến Mặc Thần bao giờ đâu, điều này làm Mộc Hạ khó chịu.
- Anh không biết!.
Mộc Sở Thiên cũng thấy khó chịu nhưng không nói gì chỉ im lặng ăn cơm. Ăn xong cô cùng hai anh đi lên rừng chơi cùng với Lucas.
. Nắng chiều của mùa thu oi ả, gắt gỏng nhưng được đi dạo dưới những tán lá phong vàng, đỏ rụng đầy dưới đất trông như một tấm thảm với tông màu chủ đạo là vàng xem lẫn một vài lá đỏ.
. Mốt hôm nay, cô sẽ quay lại trường, tự mình tổng kết ba tháng hè qua cô thấy thật ngắn ngủ nhưng cũng thật lắm chuyện xảy ra đối với bản thân. Đi hết khu rừng thơ mộng này là một bãi biển đầy nắng và gió, nơi này hầu như không ai biết đến vì nó lằm trong phạm vi nhà cô. Chính vì thế nơi đây cũng trở thành căn cứ bí mật của ba anh em họ.
. Một căn nhà gỗ được dựng cách đó không xa, ba người họ bước vào. Tất cả những đồ ở đây đều là kỉ vật vô giá đối với họ chỉ vài năm nữa thôi là mỗi người đều có cuộc sống riêng của mình. Nơi này có rất nhiều sách đây cũng là điểm chung duy nhất của ba anh em họ.
. Mộc Hạ đi pha trà trong lúc đó Mộc Sở Thiên làm bánh chỉ có cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-tong-moc-y-cu-da-chet-xin-dung-lam-phien-toi/2573884/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.