Mộc Sở Thiên và Mộc Hạ sau khi xác nhận cô không bị làm sao thì mới an tâm,
- Mộc Y! Em không sao chứ! Có bị thương ở đâu không ?
- Em không sao! _ cô chấn an hai người anh trai của mình.
Hai người họ một người đưa cô về, người còn lại xử lí thi thể và vác cậu thanh niên nửa sống nửa chết kia.
. Tới căn nhà gỗ Mộc Hạ lấy khăn ấm lau mặt cho cô, cẩn thận từng ly từng tí xem xét cô có bị thương hay không. Dường như lời cô nói chả có tý tác dụng nào cả.
Mộc Y thở dài, cô lớn bằng ngần nào rồi nhưng hai anh trai của cô luôn coi cô như em bé không đúng là tủ tinh vật dễ vỡ thì đúng hơn.
Mộc Sở Thiên lôi cậu thiếu niên đó về căn nhà gỗ. Mộc Hạ trị thương cho thiếu niên đó, và thay cho cậu ta bộ quần áo mới trong lúc đó, Mộc Sở Thiên dẫn cô về nhà. Trên đường đi anh hỏi cô
. - Em có biết những tên đó là ai không? Tại sao bọn chúng lại tấn công em?
. Một loạt các câu hỏi dồn dập về phía cô
- Em không biết! Em đang đi dạo dọc theo bờ biển thì gặp bọn chúng.
Vào đến nhà cô cũng không thấy Lãnh Mặc Thần đâu, trong lúc cô đi tắm Mộc Sở Thiên ngồi dưới nhà gọi quản lý điều tra thân phận của thiếu niên đó.
. Lên đến trên phòng làm việc cô thấy một tờ giấy nhắn của Lãnh Mặc Thần. Thì ra từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-tong-moc-y-cu-da-chet-xin-dung-lam-phien-toi/2573882/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.