Ông bác sĩ Trung Y trong nhà mỗi ngàyđều phải theo lệ kiểm tra cho An Ninh, quan sát mạch tượng, rốt cục haimươi ngày sau đó mò được mạch tin vui.
Bất quá mới mang thai có ba tuần, thân thể An Ninh cũng không có một chút thay đổi.An Ninh lại nhận thấy thái độ của những người chung quanh thay đổi, mọi người đối với cô đặc biệt cẩn thận,ngay cả cục cưng cũng không chơi lăn qua lăn lại với cô, Chúc Nhan lạicàng không có giày vò cô.
Thậm chí vì để giữ tâm tình An Ninh được vuivẻ, ông bác sĩ Trung Y dứt khoát Chúc Nhan biến mất trước mặt An Ninh,nói là mắt không thấy tâm không phiền.Hôm nay, Từ Thư Nhã và Vương Anh đột nhiên cùng xuất hiện ở phòng của An Ninh.“An Ninh, chúng ta có chuyện muốn nóivới con.”
Vương Anh và Từ Thư Nhã ngồi ở trên ghế, nhìn An Ninh đangkhông hiểu chuyện gì.
An Ninh so với hai ngày trước tiều tụy hơn mộtchút.
Mặc dù có thực phẩm dinh dưỡng quý tẩm bổ, tiếc rằng cô ăn càngngày càng ít.“Dạ.”
An Ninh ngồi ở bên giường, buồn bã mà nhìn thảm.“Bác sĩ nói, con mang thai.”
Một câunói của Vương Anh khiến An Ninh chậm chạp ngẩng đầu, môi run rẩy hồi lâu mới nhả ra mấy chữ:“Hả……”
Đưa mắt nhìn Vương Anh và Từ Thư Nhãrời đi, An Ninh nằm ở trên giường dang tay chân mặt không chút thay đổinhìn trần nhà.
Mang thai…… Mang thai…… Mang thai…… Đứa bé này có muốnhay không? Thân thể cô bây giờ có được phép có con không? Bối rối hồilâu, đầu óc An Ninh trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-thieu-truy-the/3249214/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.