Trong nhà chỉ có một mình em trai ngồi chơi xếp gỗ ở trên sàn nhà,thấy An Ninh, em trai cơ hồ lăn một vòng đến trước mặt cô, dùng cánh tay mập mạp kia ôm thật chặc lấy chân An Ninh.“Chị, chị!”
“Cục cưng ngoan ~”
An Ninh cúi người xuống, ôm lấy em trai, hung hăng xoa hai cái, cuối cùng cũng cảm thấy hồn đã quay về chỗ.“Hôn cái nào ~ ừ……”
Cậu bé chu miệng nhỏ trắng mềm tiến tới trước mặt An Ninh.“Mỗ a ~”
An Ninh không chút khách khí tiến lên hôn một cái.Cục cưng năm nay ba tuổi, là em trai cùng mẹ khác cha với An Ninh.Năm cha mẹ của An Ninh ly hôn là lúc cô được chín tuổi.
An Ninh lờ mờhiểu nhìn mặt mẹ không chút thay đổi rời đi, trong phòng cũ nát chỉ cònlại có cha bộ mặt xám trắng và vẻ mặt ngây ngốc của cô.
Trí nhớ khi đólà đen trắng, ký ức hiện ra êm đềm, giống như phim cũ.
Bà nội tóc hoarâm đứng ở cửa, quay lưng với ánh mặt trời, cho nên An Ninh thấy khôngrõ lắm nét mặt của bà.Sau khi mẹ đi, vốn là cha không an phận càng sa ngã thêm, say rượuđánh bạc, tụ tập gây chuyện, cuối cùng bị giam vào ngục.
An Ninh và bànội sống nương tựa lẫn nhau mãi cho đến mười lăm tuổi, bà nội qua đời.Sáu năm xa nhau, lúc An Ninh gặp lại mẹ là Vương Anh, cảm giác củacô giống như là đến một thế giới khác, dung mạo trang điểm tinh xảo,trang phục trang nhã.
Xem ra khuôn mặt, so với sáu năm trước lại xinhđẹp hơn nhiều.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-thieu-truy-the/3249172/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.