Phản ứng đầu tiên của Diệp Lãnh là không biết nên khóc hay nên cười, sự cảm động kìm nén đến lúc Cố Bạc Tình vào phòng tắm mới bắt đầu dâng lên.
Cậu cảm ơn Cố Bạc Tình đã tôn trọng khoảnh khắc yếu ớt của mình, không coi đó là một trò đùa rồi trêu chọc, suýt chút nữa đã bị cảm xúc tiêu cực như shit này chôn vùi, nhưng lại được một câu nói nhẹ nhàng bâng quơ làm tiêu tan gần hết.
Bỗng nhớ ra bây giờ không có nước ấm, cậu dựa theo nguyên tắc lễ thượng vãng lai*¹, nhanh chóng đi tới trước cửa phòng tắm, “Ấy, từ từ, đừng tắm vội, bây giờ không có nước ấm!”
“Nãy tôi gọi cho bất động sản.” Cố Bạc Tình nhìn đồng hồ, “Hình như cả tòa đều xảy ra chuyện này, mai mới có thể sửa lại, bây giờ tôi phải rửa ráy sạch sẽ trước đã.”
“Ok.” Diệp Lãnh ngượng ngùng sờ mũi, ngẫm lại, sao Cố Bạc Tình có thể không tính tới chuyện này.
Lúng túng trở về phòng ngủ, cậu bò lên giường, thầm lẩm bẩm: “Vãi lúa, lại còn biết an ủi người khác.”
Hôm sau Diệp Lãnh vẫn đi làm.
Cậu đã điều chỉnh tốt tâm trạng từ hôm qua, nên không chơi trò ăn vạ ở nhà.
Với lại vừa mới cầm tiền lương hôm sau đã xin nghỉ, sẽ gây ấn tượng không tốt với ông Chu.
Lúc Diệp Lãnh tới trại heo, Địch Húc Nghiêu đang chuẩn bị hành lý.
Cậu nhóc nghỉ hè xong thì cao lên 2cm, bây giờ còn cao hơn Diệp Lãnh một chút.
“Anh Lãnh, anh đến rồi.” Địch Húc Nghiêu thấy Diệp Lãnh, ban đầu vui vẻ vẫy tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-thieu-mary-sue-cung-ba-dao-tong-tai-he-ben-nhau/1127836/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.