*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Diệp Lãnh từ xe bus bước xuống trang trại heo, vẫn không quên hành vi phạm tội của Cố Bạc Tình đã được cậu note lại trong điện thoại.
Thù này không báo, cậu không phải quân tử. Cố Bạc Tình là người đầu tiên dám ra lệnh Diệp Lãnh như vậy.
Cậu vừa nghĩ vừa nghiến răng, bên cạnh chỗ cậu ngồi, có một cô bé lặng lẽ quan sát sắc mặt của cậu mà cẩn thận né tránh.
Diệp Lãnh cũng không thèm nhìn tới cô bé, xuống xe rồi đi thẳng đến trại nuôi heo.
Trại nuôi heo thật ra cũng không được gọi là to. Ít nhất so với tưởng tượng của Diệp Lãnh thì nó còn bé hơn rất nhiều.
Bình An Hỉ Nhạc, người đã liên hệ với Diệp Lãnh kiêm chủ trang trại heo. Năm nay đã hơn 50 tuổi, ông cũng đã làm việc và sống với trại nuôi heo này hơn nửa đời người rồi.
Vừa thấy Diệp Lãnh bước đến, ông liền nhíu mày, chẳng có lý do gì cả, chỉ là trông cậu không hề giống với hình ảnh thiếu niên cần cù và thật thà trong WeChat. Chỉ cần nhìn mặt, ông đã biết cậu được lớn lên trong nhung lụa, trước nay chưa từng phải chịu nhục nhã từ người khác, không cần nói tới việc chịu khổ.
Mang theo nỗi lòng này, ông thử hỏi Diệp Lãnh: ” Cháu chính là ” Nỗ Lực Vươn Lên ”? “
” Là cháu. ” Diệp Lãnh nhận ra suy nghĩ của ông chủ, vội vàng nói: ” Cháu đặc biệt muốn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-thieu-mary-sue-cung-ba-dao-tong-tai-he-ben-nhau/1127820/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.