*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nghe Diệp Lãnh nói ra những lời không chút xấu hổ, Cố Bạc Tình biết cậu làm vậy là để cho hắn cảm thấy ghê tởm. Cho nên, hắn cố tình nhìn Diệp Lãnh từ trên xuống dưới rồi đánh giá một cái: ” Mặt mũi không đẹp, dáng người không cân đối, cậu còn muốn làm ấm giường cho tôi? “ Tất nhiên, những lời này chỉ là đang mỉa mai cậu, thân là một nam chính trong tiểu thuyết – Diệp Lãnh – từ nhỏ đến lớn, cậu luôn giống một vị hoàng tử bé, là nam thần học đường thực thụ. Mà hiện tại, vẫn còn vệt nước dính trên áo ngủ của Cố Bạc Tình. Nhìn kĩ còn thấy cơ bụng sáu múi. Diệp Lãnh cảm thấy không phục, nhưng nghĩ đến cuốn 《 Tổng tài bá đạo cực kỳ yêu tôi 》, trong đó nói rằng Cố Bạc Tình thích kiểu người giống như Tô San – ngây thơ và thuần khiết, đến lúc này cậu mới hiểu ra. Cậu nhớ đến nội dung cuốn sách mà nhịn không được muốn phì cười, cậu cười ngây ngô một lúc, sau đó xoay người ngã xuống sô pha, không quên nói: ” Dù sao, mình cũng không phải loại người nhu nhược hay ngọt ngào. Một nắm đấm đã có thể giết chết một con trâu. “ Cố Bạc Tình không theo kịp mạch não của cậu, dứt khoát xoay người quay về phòng ngủ. Diệp Lãnh thò đầu ra khỏi sô pha: ” Anh mang cho tôi cái chăn ra đây. “ Mặc dù đang là mùa hè, nhưng buổi tối không đắp chăn thì vẫn rất dễ cảm lạnh. Cố Bạc Tình nhìn trên giường chỉ có một chiếc chăn, phũ phàng đóng cửa lại, còn lấy ghế dựa để chặn cửa: ” Không, cậu tự đi nghĩ cách giải quyết. “ Diệp Lãnh suýt chút nữa đã nổi khùng, cậu ngồi xếp bằng trên sô pha, không biết có phải do ảnh hưởng tâm lý hay không, bỗng nhiên cảm thấy lạnh lạnh. ” Shit! ” Cậu tức giận đấm vào sô pha, thề rằng sau khi kiếm được việc làm, cậu nhất định phải khiến cho Cố Bạc Tình trả giá. Tưởng tượng đến hình ảnh Cố Bạc Tình pha trà bưng nước phục vụ, cậu nằm xuống sô pha, nhắm mắt lại. Diệp Lãnh rất nhanh đã ngủ, Cố Bạc Tình lại nằm nhìn trần nhà, như thế nào cũng không ngủ được. Diệp Lãnh tuy rằng sống trong nhung lụa, nhưng chưa bao giờ phải trải qua khó khăn trong cuộc sống, lần này cậu xuyên qua đây, có lẽ thấy thú vị hơn là lo lắng. Cho nên cho dù có sống khổ sở một chút, trong khoảng thời gian ngắn, cậu cũng sẽ không có cảm xúc tiêu cực, giống như những gì cậu nói, coi như là trải nghiệm cuộc sống. Nhưng Cố Bạc Tình lại không như vậy. Hắn nhắm mắt lại, bắt đầu lập kế hoạch cho tương lai. Chờ đến khi kiếm đủ tiền, hắn sẽ dọn ra khỏi đây. Cố Bạc Tình tính toán. Hắn không thể cùng Diệp Lãnh ngốc nghếch sống ở đây cả đời. Đến lúc Diệp Lãnh tỉnh dậy, đã là giữa trưa. Cậu duỗi người ngồi dậy, phát hiện mình đang nằm trong phòng ngủ, còn không thấy Cố Bạc Tình đâu. ” Không nghĩ rằng tên hâm này cũng có chút lương tâm. ” Diệp Lãnh lẩm bẩm từ trên giường bước xuống. Cậu suy nghĩ một chút liền biết rằng, Cố Bạc Tình tỉnh dậy rồi bế cậu từ sô pha lên trên giường. Cậu không biết được rốt cuộc Cố Bạc Tình làm sao có thể bế một người trưởng thành dễ dàng như vậy. Cậu vừa nghĩ, vừa ngáp một cái, lắc lư người, mở cửa phòng ngủ, đã thấy Cố Bạc Tình đang mặc một bộ tây trang, chuẩn bị ra ngoài. ” Good morning ” Diệp Lãnh khoanh tay chào hắn: ” Sáng nay là anh bế tôi lên giường đúng không? “ Cố Bạc Tình nhận thấy, hắn thật ra cũng rất lợi hại. Dù câu nói có khó nuốt hay như thế nào, chỉ cần rơi vào miệng hắn, đều sẽ thành món ngon mà thôi. *1 Thực ra buổi sáng hắn định bụng sẽ kêu Diệp Lãnh dậy rồi tự vào phòng ngủ, nhưng cuối cùng lại xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn. *2 Vì tránh để xảy ra mâu thuẫn, hắn mới tự mình bế Diệp Lãnh rồi đặt xuống giường. Hắn không sợ Diệp Lãnh, chỉ là không muốn phí thời gian cãi nhau cùng cậu. Đêm qua, hắn đã lên kế hoạch của mình cho tuần sau, mỗi phút đối với hắn đều rất quý giá, trừ phi là chuyện mà hắn bắt buộc phải can thiệp, còn những cái khác hắn đều mặc kệ. ” Ừ ” Cố Bạc Tình lạnh lùng trả lời. ” Anh muốn ra ngoài? ” Diệp Lãnh đã quen với cách nói chuyện của hắn, lười biếng mà kéo áo ngủ. Cố Bạc Tình không có ý định thông báo hành tung của mình, chỉ hơi hơi gật đâu, rồi ra khỏi nhà. Diệp Lãnh cũng không để ý. Vì hiện tại, Cố Bạc Tình đi ra ngoài thì chỉ có hai việc, kiếm tiền hoặc tiêu tiền. Nhìn hắn ăn mặc chỉnh tề như vậy, không giống như là đang đi chợ, vậy chỉ có thể đi tìm việc mà thôi. Chờ Cố Bạc Tình rời đi, cậu ngồi trên bàn cơm, cân nhắc đến vấn đề kiếm tiền của bản thân. Bây giờ, tất cả số tiền đều ở chỗ Cố Bạc Tình, cậu giống như một con cá trên thớt, mặc cho hắn muốn làm gì thì làm. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Diệp Lãnh bỗng nhận ra có chuyện không ổn. Nếu Cố Bạc Tình thật sự nắm giữ tài chính trong nhà, thì ngay từ đầu, hắn đã không phải vòng vo với cậu. Thậm chí, hắn còn định dựa dẫm vào cậu. Nói cách khác, Cố Bạc Tình thật ra không có tiền, Diệp Lãnh dù có hoàn toàn nghe theo lời hắn, mà nếu hắn bảo cậu uống thuốc bắc, thì cậu vẫn phải uống thuốc bắc mà thôi. Còn nữa … Cái phòng trọ nhỏ hẹp này còn có két sắt sao? Tài sản của hai người còn không đủ để trả tiền thuê nhà, vậy chút tiền ấy có thể làm được cái gì? Diệp Lãnh nghĩ đến chuyện đấy, dần dần mở to mắt. Móe, không phải cậu bị Cố Bạc Tình chơi đấy chứ? Tên hâm này ỷ lại việc ăn nhiều hơn cậu mấy nồi bánh chưng, mà đánh vào tâm lý cậu, ngay lúc cậu không rõ chuyện gì xảy ra, liền chiếm quyền sử dụng phòng ngủ. Quan trọng là hắn cho cậu một cây gậy sau đó lại tặng thêm một quả táo ngọt, lúc tỉnh dậy còn bế cậu lên giường ngủ, để xoa dịu cơn tức giận của cậu sau khi rời giường. *3 Quá nham hiểm! Không hổ danh là Cố tổng, cái gì cũng không làm được, nhưng nham hiểm, xảo quyệt thì chỉ có thể là số một. Diệp Lãnh nắm tay lại, hung hăng đập xuống bàn. Chỉ tại đến lúc cậu suy nghĩ cẩn thận thì đã quá muộn, mà bây giờ Cố Bạc Tình đã đi ra ngoài tìm việc rồi. Cho tới khi Cố Bạc Tình tìm được công việc tốt cùng mức lương cao, thì Diệp Lãnh trong khoảng thời gian này còn phải dựa dẫm vào đối phương, chính là mất đi quyền chủ động. Không thể để mọi chuyện biến thành như vậy! Cậu – Lãnh thiếu, dù phải chết đói ngoài đường, cũng không thể cúi đầu trước Cố Bạc Tình. Diệp Lãnh bực bội thả cơm nắm trong tay ra. Bởi vì quá tức giận, cậu thậm chí còn không quan tâm bữa sáng hôm nay đạm bạc và đơn sơ ra sao, mà chỉ bận nghĩ xem làm sao để cho Cố Bạc Tình vì đã tính kế cậu mà phải trả giá đại giới. Nhưng thật ra có một việc mà Cố Bạc Tình nói không sai, đó chính là tình huống hiện tại của bọn họ ăn cũng không đủ no, nên người giữ tiền trong nhà là người có quyền lên tiếng. Cậu phải tìm được thu nhập cho bản thân trước khi Cố Bạc Tình kiếm được việc làm. Cá mặn mười tám năm, mỗi ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi – Diệp Lãnh – lần đầu tiên có ý thức và ý chí như vậy. Cậu mở điện thoại kiểm tra hòm thư, vui mừng vì nhận được tin nhắn trả lời. *4 Ngoại trừ trại nuôi heo ra, hôm qua cậu còn gửi tin nhắn cho bảy tám cái thông báo tuyển dụng khác. Hiện tại nhận được tin nhắn nhưng đa phần đều là từ chối, chỉ có hai trong số đó kêu cậu gặp mặt nói chuyện lại lần nữa. Một công việc là làm thu ngân ở quầy bán quà vặt trong một cửa hàng nhỏ bán rau củ quả, cái còn lại là làm một nhân viên chăn nuôi tại trang trại heo. Chủ trại nuôi heo cho cậu ID WeChat, và yêu cầu cậu kết bạn với số tài khoản đấy. Quầy bán quà vặt hẹn cậu nếu có thời gian thì đến để phỏng vấn một chút, cũng nói với cậu rằng công việc không khó, chỉ là tiền lương hơi thấp. Diệp Lãnh cũng biết trong tình huống này cậu không được đòi hỏi quá nhiều, vì thế lập tức hẹn chủ quầy bán quà vặt thời gian phỏng vấn, sau đó lại kết bạn với ID WeChat của chủ trại heo. Avatar của chủ trại heo là một con heo mập ú. Chỉ cần nhìn ảnh, Diệp Lãnh đã có thể nghĩ ra một trăm công thức nấu ăn. Tên cũng thể hiện rất rõ rằng, chủ trang trại là một người trung niên: ” Bình an hỉ nhạc “ 【 Bình An Hỉ Nhạc: Xin chào! [ mỉm cười ]】 Tuy biết đối phương không có ý gì, nhưng Diệp Lãnh nhìn thấy emoji mỉm cười của WeChat mà trợn tròn mắt, có cảm giác như đối phương đang mắng chửi cậu. *5 Cậu cũng là một thiếu niên nghiện internet, tuy rằng quan hệ với cha mẹ không được tốt, nhưng cũng không phải không biết rằng cha mẹ người khác luôn thích dùng hệ thống emoji này. So sánh nickname cùng avatar của đối phương, Diệp Lãnh lại nhìn nickname của mình, như này không được tôn trọng chủ trại heo cho lắm, nickname của cậu là ” Tử Hà tiên tử. ” *6 Để có thể hòa nhập vào thế giới của chủ trại heo, cậu đổi avatar thành hình chụp bầu trời, nickname thì đặt là ” Nỗ Lực Vươn Lên “. Tuy biết rằng đa phần mọi người đều sẽ không xem phần giới thiệu bản thân trên trang cá nhận, nhưng cậu vẫn sửa lại một lần thành ” Nỗ lực và đón một ngày mai tốt đẹp hơn! [ hoa hồng ] “ Sau khỉ chỉnh lại một lượt, Diệp Lãnh cảm thấy linh hồn của mình như được gột rửa. Từ giờ trở đi, cậu không phải là Diệp Lãnh nữa. Cậu là Diệp • Nữu Cỗ Lộc • nỗ lực vươn lên • thanh niên phấn đấu • Lãnh. *7 Điều chỉnh tốt phần giới thiệu của mình, Diệp Lãnh mới cẩn thận trả lời Bình An Hỉ Nhạc. 【 Nỗ Lực Vươn Lên: Xin chào! [ mỉm cười ] 】 【 Nỗ Lực Vươn Lên: Tôi nhìn thấy ngài có thông báo tuyển dụng trên trang web xx, đối với công việc này tôi cảm thấy có chút hứng thú [ hoa hồng ] [ hoa hồng ] 】 【 Bình An Hỉ Nhạc: Thế thì tốt quá! [ cười trộm ] 】 【 Bình An Hỉ Nhạc: Tin nhắn của cậu tôi đã xem qua [ cường ], nhưng có một số vấn đề tôi vẫn phải hỏi cậu. 】Diệp Lãnh ngồi nghiêm chỉnh nhìn màn hình điện thoại, cảm thấy bản thân nhất định sẽ để lại ấn tượng cho Bình An Hỉ Nhạc. 【 Nỗ Lực Vươn Lên: Được thôi, ngài cứ hỏi. 】 Nhưng câu nói tiếp theo của đối phương, làm cho tất cả những gì Diệp Lãnh chuẩn bị trước đều coi như công cốc. 【 Bình An Hỉ Nhạc: Cậu đã từng có kinh nghiệm nuôi heo chưa? 】 Diệp Lãnh: …… Cái này đúng là cậu không có. Cậu vốn định lên Baidu tìm hiểu một chút rồi mới đi làm, nhưng lại lo lắng rằng cậu chưa kịp làm gì thì đã tới trại nuôi heo rồi. Diệp Lãnh đau khổ ngước đầu 45 độ nhìn lên trần nhà, cảm thấy bản thân sẽ mất đi cơ hội tìm việc tốt như thế này. Đi làm ở trang trại heo còn phải học thêm về nuôi heo sao? Quá đáng lắm rồi! Nhưng cậu cũng không dễ dàng từ bỏ như vậy, nên dùng giọng thương lượng mà trả lời: 【 Nỗ Lực Vươn Lên: Tôi vốn không hiểu biết về công việc này lắm, nhưng mà thời gian của tôi rất nhiều, có thể chịu khổ nhọc, rồi sẽ cố gắng học thật tốt. 】Hai ngày trước, nếu có người bảo cậu phải chăm chỉ chịu khổ, cậu sẽ cảm thấy người đó chính là đang làm phiền cậu. Nhưng bây giờ, để có thể làm cho Cố Bạc Tình trở thành chân sai vặt kiêm em trai cậu, cậu sẽ làm với bất cứ giá nào. Quả nhiên, có thể biến việc yêu một người trở thành động lực. Thì hận một người cũng có thể. 【 Bình An Hỉ Nhạc: Không thành vấn đề không thành vấn đề, không cần phải vội. [ nhe răng ] 】 【 Bình An Hỉ Nhạc: Chúng tôi có người chuyên nghành để dạy học, chỉ cần cậu có tấm lòng là đủ rồi. 】 【 Bình An Hỉ Nhạc: Phải rồi, cậu vừa mới mười tám tuổi đúng không? [ cười trộm ] 】 Diệp Lãnh không nghĩ lòng vòng, nhẹ nhàng thở ra, bình tĩnh rồi nhanh chóng trả lời: 【 Nỗ Lực Vươn Lên: Đúng rồi. 】 【 Nỗ Lực Vươn Lên: [ nhe răng ] Cảm ơn ngài, tôi nhất định sẽ cố gắng. 】 Sau khi nói chuyện khách sáo hàn huyên một hồi lâu, Diệp Lãnh nhờ Bình An Hỉ Nhạc buổi chiều dẫn cậu đi xem trại heo. Trại nuôi heo ở ngoại ô, từ phòng trọ mà ngồi xe bus đi đến đó chỉ mất mười phút. Diệp Lãnh sẽ đi phỏng vấn ở quầy bán quà vặt trước rồi mới đến trại nuôi heo sau. Buổi chiều, Diệp Lãnh mang theo khuôn mặt nghiêm túc, đi xuống lầu. Cô chủ của quầy bán quà vặt vốn đã biết cậu từ trước, cùng đã từng tính lôi kéo cậu làm việc cho cô, khuôn mặt cậu đẹp như vậy, có thể giúp cô lôi kéo khách. Chỉ là lúc này nhìn Diệp Lãnh trông không dễ để tiếp cận, cô cũng không chủ động dùng chiêu xuất kích. Ngày hôm qua nhận được tin nhắn từ Diệp Lãnh, cô cảm thấy rất rất vui. Cô nghe được Diệp Lãnh kể rằng bản thân cậu không đủ khả năng đỗ đại học vì hoàn cảnh gia đình không tốt, cô vừa cảm thấy hối hận vừa cùng cậu sắp xếp thời gian làm việc. Hiện tại trong quầy thật ra cũng có khách, chỉ là cuối tuần mọi người đều rất bận rộn, nên mới tìm thêm một người giúp việc. ” Hai ngày một tuần, tiền lương trả vào cuối ngày, thế nào? ” Cô chủ quầy hỏi. ” Tất nhiên là được. ” Diệp Lãnh ước gì một ngày trôi qua thật nhanh. ” Lương một ngày 60 tệ. ” Cô chủ lại nói: ” Chỉ là người giúp việc mà thôi, công việc cũng không quá khó. “ Diệp Lãnh suýt bị những lời này làm cho rớt cả cằm. Cậu không nghĩ rằng mình phải làm việc mệt mỏi cả ngày mà chỉ có thể kiếm được mỗi 60 tệ. Hôm qua cậu cũng đã hỏi, một tháng thuê nhà của bọn họ là 1.000 tệ, vậy có nghĩa là mỗi người phải trả 500. Nói cách khác, cậu bận rộn cả tháng đi làm, chỉ vừa đủ trả tiền thuê nhà. Cậu cố gắng nhẫn nhịn, không thể hiện cảm xúc kinh ngạc trong lòng ra ngoài, đại thiếu gia sống trong nhung lụa, tiêu tiền không chớp mắt như cậu, chưa từng nghĩ rằng, sẽ có ngày một đồng xu cậu cũng không có như bây giờ. Có còn hơn không, Diệp Lãnh vẫn ngoan ngoãn chấp nhận làm việc cho cô chủ. Tuy rằng cảm thấy tiền lương quá thấp, nhưng trong lòng cậu vẫn luôn cảm kích đối phương, bởi vì cậu vẫn nhớ rõ tiền lương được ghi trong thông báo tuyển dụng, ít hơn số tiền mà cô chủ cho cậu rất nhiều. Ra khỏi quầy bán quà vặt, lần đầu tiên Diệp Lãnh cảm thấy khủng hoảng cuộc sống. Cậu rất muốn lên WeChat nhắn hỏi Cố Bạc Tình, rằng trong nhà có bao nhiêu tiền tiết kiệm, cậu cần một con số. Nhưng lướt xem danh sách bạn bè một lượt, cậu vẫn chưa thấy tên Cố Bạc Tình. Cậu không cam lòng dùng nút tìm kiếm, nhưng vẫn như cũ không tìm thấy tên hắn. Chẳng lẽ nào lại có nickname? Diệp Lãnh chợt lóe lên một ý tưởng, ấn vào tên mỗi người trong danh sách vài lần, cuối cùng tìm được tên gọi thân mật của Cố Bạc Tình: ” Nuôi trong chuồng heo “ Diệp Lãnh:? Có thể chủ nhân cũ của cơ thể này đã là người đặt cái tên đó. Cậu kiểm tra thanh tin nhắn một chút, mới phát hiện, đây chính là tên thân mật. Cậu đặt tên thân mật cho Cố Bạc Tình là ” Nuôi trong chuồng heo “, mà Cố Bạc Tình lại đặt tên cậu là ” Người chăn nuôi ” *8 Không chỉ thế, hai người bọn họ còn để thanh trạng thái là người yêu của nhau ở chế độ công khai, ID WeChat đôi, avatar đôi nữa. Trách không được, nickname WeChat của cậu là ” Tử Hà tiên tử “, tại vì nickname của Cố Bạc Tình là ” Chí Tôn Bảo ” *6 Diệp Lãnh: …… Cmn, thật là ghê tởm. May mà cậu đã đổi nickname của mình. Cậu một thân nổi da gà, thay đổi lại toàn bộ mọi thứ trên WeChat. Chỉ là ID WeChat một năm sửa được đúng một lần, cậu chỉ có thể giữ lại ID cũ ” ylyyabq ” *9 Còn có tin nhắn cuối cùng do chủ cũ của cơ thể này gửi cho Cố Bạc Tình: ” Anh yêu, lần này là em sai, nhưng lần sau anh cũng không được bắt nạt em nữa đâu nhé ~! Hừ ~ “ Diệp Lãnh: …… Ngươi cũng là ta, cả hai ta đều là Diệp Lãnh, vậy tại sao ngươi lại damdang như vậy. Cậu cố gắng không lướt lên xem những tin nhắn cũ, tâm trạng hỗn độn mà gõ vào hộp thư thoại, viết: 【 Nỗ Lực Vươn Lên: Này, anh đang ở đâu? 】 【 Nỗ Lực Vươn Lên: Nhanh trả lời tôi, trong nhà rốt cuộc còn có bao nhiêu tiền? 】. Bên kia Cố Bạc Tình vừa mới phỏng vấn xong, từ trước đến nay là một người cao cao tại thượng như hắn lại bị người ta từ đầu tới cuối bắt bẻ hết lần này đến lần khác, mà còn có chưa chắc sẽ được tuyển vào. Hắn trong lòng đầy tức giận, còn nhìn thấy cái tên ” Người chăn nuôi ” vừa gửi cho hắn hai ” Tin nhắn lừa đảo ” với giọng điệu chẳng mấy thân thiện. Cố Bạc Tình nhanh nhẹn mà trả lời: “ Cút! ”, rồi trực tiếp kéo người này kéo vào danh sách đen. Diệp Lãnh ở đầu bên kia:? Cậu nhìn thấy dấu chấm than màu đỏ, não liền tưởng tượng ra hàng trăm cách tra tấn bạn cùng phòng. *1. Ý bảo Cố Bạc Tình có tài ăn nói. *2. Chút chuyện ngoài ý muốn là mấy chuyện mà Diệp Lãnh lúc ngủ sẽ động chân động tay rồi ôm Cố Bạc Tình ấy. *3. Cho một cây gậy sau đó lại tặng một quả táo ngọt: ý nói là Cố Bạc Tình khiến cho Diệp Lãnh tức giận rồi lại làm mấy hành động ngọt ngào như bế cậu vào giường là muốn cho Diệp Lãnh cảm động rồi nghe theo lời Cố Bạc Tình. [ Một em thụ thích bổ não =))) ] *4. Giải thích nghĩa từ ” Cá mặn ”: Cá mặn là cá (khô) ướp muối. Tức là cá chết rồi nhưng do ướp muối mà ko ươn, 1 vài loại nhìn sơ như cá sống. Ám chỉ là những người còn sống mà giống như đã chết. Ko có đam mê, ko có ý chí, không có nghị lực sống. Lười biếng ko thích vận động và suy nghĩ. Mặc người khác làm gì bản thân, kết quả ra sao thì ra. Thường thể loại hàm ngư lưu (trào lưu cá ướp muối) là loại chuyện thường main kiểu chán đời, hoặc lười biếng. Ko có chủ đích làm gì. Đa phần là do thời thế đẩy đưa dẫn theo cốt truyện tiếp diễn. Nv9 thường là đc ôm chân đại gia. Nằm ko cũng sướng. Lv, quái, boss đã có pet hoặc đại gia lo. Nv9 chỉ cần nằm ko lượm đồ, thăng cấp.v.v.v Nguồn: tàng thư viện *5. Hãy tưởng tượng một người bạn của mấy thím nói chào rồi gửi emoji này cho thím. Mấy thím sẽ cảm thấy như thế nào?:)))
*6. Cho thím nào không biết thì Tử Hà tiên tử là một nhân vật trong phim Đại thoại Tây du. 500 năm trước, Tôn Ngộ Không có âm mưu để Ngưu Ma Vương ăn thịt Đường Tăng và đánh cắp ” Nguyệt quang bảo hạp ” nên bị Quan Âm trừng phạt. 500 năm sau, hóa thân của Ngộ Không là Chí Tôn Bảo trở thành bang chủ bang Lưỡi búa, băng cướp chuyên hành nghề tại vùng sa mạc. Trong một lần tình cờ Tôn Bảo gặp hai chị em yêu tinh Xuân Tam Thập Nương – Bạch Tinh Tinh và bị hai người bắt về Động Bàn Tơ cùng với thủ hạ của Tôn Bảo là Nhị Đương Gia. Tại đây Tôn Bảo nhặt được ” Nguyệt quang bảo hạp “, bảo vật của Bàn Tơ Đại Tiên và quay trở lại quá khứ 500 năm trước. Lúc Chí Tôn Bảo quay về quá khứ thì đã đứng trước Thủy Liêm Động, cũng chính là nhà của Tử Hà tiên tử. Cô là một tiên nữ vi phạm phép tắc trên thiên giới nên bị đày xuống trần gian, cô có lời thề là bất cứ ai rút được thanh kiếm của mình thì sẽ trở thành chồng của cô. Tử Hà tiên tử quyết định đổi tên động thành Bàn Tơ Động, còn bản thân cô trở thành Bàn Tơ đại tiên. Thực ra cái này Mĩm tra trên mạng chứ Mĩm cũng chưa xem bao giờ đâu =) *7. Diệp Lãnh đổi thành Diệp Nữu Cỗ Lục nỗ lực vươn lên thanh niên phấn đấu Lãnh. Giống như kiểu Diệp thiếu niên nhà giàu Lãnh, thêm mấy từ miêu tả bản thân ở giữa tên. Còn tên Nữu Cỗ Lục, thì khi mình tra trên mạng thì chỉ thấy một cái tên khác là Nữu Hỗ Lục, hay còn gọi là Nữu Cỗ Lục. Là một gia tộc rất lớn của thời nhà Thanh bên trung quốc, có 6 vị hoàng hậu của nhà Thanh xuất thân từ Nữu Hỗ Lục thị. Mình cũng không biết mình hiểu có đúng nghĩa từ Nữu Cố Lục không nữa. Nếu đúng thì cũng không hiểu sao nó liên quan đến bé Diệp Lãnh. Chắc là tại cái gia tộc này to, chắc vậy =))) Tất cả chỉ là giả thuyết. *8. Chủ nhân cũ của cơ thể mà Diệp Lãnh xuyên qua là người yêu của cơ thể do Cố Bạc Tình xuyên. Lúc đó, old Diệp Lãnh gọi old Cố Bạc Tình là ” Nuôi trong chuồng heo “, ý nói old Cố Bạc Tình được nuôi trong chuồng heo. Còn old Cố Bạc Tình gọi old Diệp Lãnh là ” Người chăn nuôi “. Suy ra, old Diệp Lãnh là người chăn nuôi old Cố Bạc Tình. Thiệt là tình thú:>>>> *9. Ylyyabq: Diệp Lãnh phiên âm là Ye Leng, Bạc Tình phiên âm là Bo Qing, yya là yongyuan ai có nghĩa là mãi mãi yêu => Ye Leng yongyuan ai Bo Qing, hay còn gọi là Diệp Lãnh mãi mãi yêu Bạc Tình =))))
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]