Edit: Krizak
Beta: Suzaku
Sở Tụ ở nhà ngoan ngoãn dưỡng bệnh, bởi vì dùng dược tốt, ba bốn ngày sau, thắt lưng hết ê ẩm, mông cũng không đau, nhưng vì không muốn thấy Hoàng đế nên cậu cũng không vào triều làm việc.
Hoàng đế thường dành chút thời gian đến xem cậu vài lần, mỗi lần ai kia muốn nói nhưng rồi lại thôi, không biết là đối ngày đó tỏ vẻ xin lỗi, hay là muốn Sở Tụ mau mau tốt lên, có thể một lần nữa lăn lên trên giường.
Sở Tụ sợ Hoàng đế nói ra yêu cầu kì quái, mỗi lần người kia đến, cậu đều một dạng thân thể suy nhược yếu đuối, bởi vậy trong lòng Hoàng đế vẫn còn áy náy một phen. (em chơi ác quá =))))
Sở Tụ nghĩ đến chuyện rời đi, cảm thấy vô luận thế nào cũng phải xin lỗi Tần Nguyệt, mỗi đêm mọi người ngủ, mình cậu vẫn nằm trừng to đôi mắt không ngủ được, mất ngủ, nên thần kinh cũng có chút suy nhược.
Thái y mỗi ngày đều đến xem bệnh. Sở Tụ thể nhược, lại thêm hiện tại tâm trạng không tốt, thái y liền vì cậu mà cấp không ít dược an thần, sau đó trở về hướng Hoàng đế hồi báo bệnh huống của cậu, Sở Tụ lại được phê chuẩn một đoạn thời gian dưỡng bệnh.
Mười tám tháng ba, sườn núi Đào Khê kinh thành Quỳnh Anh có tiết hoa đào, triều thần được nghỉ hai ngày, vì thế mọi người kéo theo gia quyến đi chơi xuân, ngắm hoa đối thoại, uống rượu tác nhạc, đàm tình thuyết ái…
Trong lúc nhất thời mọi người trong kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-thao-ham-tri/2376170/quyen-2-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.