Hiểu kính đãn sầu vân mấn cải
Dạ ngâm ưng giác nguyệt quang hàn
Ban đầu trong nhà Lãnh Thanh có nuôi 2 con gà mái, mẫu thân lại có được một tay thêu thùa rất tốt, Triệu Phỉ Khanh tuy rằng “Thanh danh không tốt” Nhưng viết chữ lại rất đẹp nên làm công việc chép sách, cũng có thể đổi hai ba mươi tiền đồng. Trong nhà không thể nói giàu có, nhưng nói sao cũng coi như tốt đẹp yên vui. Bất đắc dĩ mẫu thân sinh bệnh qua đời, một ít tiền dành dụm được đều bỏ ra mua dược, mai táng. Ngay cả gà cũng bán đi.
Nhưng Triệu Phỉ Khanh lại dám cho Lãnh Thanh vào tư thục, hơn nữa ngày lễ ngày tết còn mua cho cậu một bộ đồ mới, cho cậu tiền tiêu vặt.
Triệu Phỉ Khanh mỗi ngày đều bày một cái sặp nhỏ trên chợ thay người đọc thư, viết thư, viết câu đối…… Buổi tối nếu có thư để chép thì thức trắng đêm, lúc không có sách để chép thì ra bến tàu làm tiểu công khuân bao tải. Y còn trồng một luống rau ở hậu viện, vài loại rau xanh, vài loại củ quả. Một ngày mười hai canh giờ, chỉ cần Lãnh Thanh mở mắt ra vô luận trễ bao nhiêu cậu cũng có thể nhìn thấy Triệu Phỉ Khanh đang miệt mài làm việc.
Lãnh Thanh muốn giúp y, nhưng bất luận cậu nói gì, làm gì. Triệu Phỉ Khanh đều cười bảo cậu vào nhà đọc sách. Những quyển sách người ta mướn Triệu Phỉ Khanh chép, chỉ cần Triệu Phỉ Khanh thấy nó hữu dụng cho cậu thì đều sao thêm một phần. Mà văn tự thanh tú đó, thậm chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-thanh/110959/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.