Đỗ Minh Nguyệt không muốn cả ngày chỉ có nằm với nằm nhưng thấy má Ngô lo lắng cô vậy, cô chỉ đành giả vờ đồng ý, nhưng thật ra cô lại đi đến một căn phòng khác.
Đỗ Minh Nguyệt phát hiện có một căn phòng trang trí rất đẹp mắt, nhưng lại trống không, không có một chút hơi thở sức sống nào, hình như cũng đã lâu không cho người khác đi vào quét dọn.
Cho nên cô không khỏi có chút hiếu kỳ, thừa dịp bây giờ không có chuyện gì làm cô liền đi vào xem sao.
Bày biện và trang trí của căn phòng này không khác phòng ngủ của Đỗ Minh Nguyệt là mấy, nhưng bên trong lại toàn là bụi và mạng nhiện.
Đỗ Minh Nguyệt ho khan vài tiếng, sau đó tiếp tục tra xét, đi được một lúc cô mới phát hiện nơi này đã biến thành kho dự trữ đồ.
Đỗ Minh Nguyệt không thấy có cái gì thú vị hay đặc biệt gì cả nhưng chính vì thế nó lại càng khiến cô hiếu kỳ hơn, vì sao căn phòng này lại bị bỏ trống như vậy?
Đang chuẩn bị rời đi, thì đột nhiên chân của cô đá phải một cái cái rương nho nhỏ.
Cô ngồi xổm xuống nhìn thì phát hiện hình dáng của cái rương này thật đẹp mắt.
Có chút hiếu kỳ cô liền mở rương ra, bên trong có mấy bức ảnh mà nhân vật trong những bức ảnh đó đều là Lâm Hoàng Phong.
Cô cẩn thận cầm lên nhìn xem từng tấm từng tấm, trong những bức ảnh này biểu tình của Lâm Hoàng Phong được miêu tả rất rõ vui vẻ, dịu dàng, kiêu ngạo, mười mấy tấm đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-tam-tong-tai-cung-vo-tan-xuong/980461/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.