Đỗ Minh Nguyệt nhu thuận gật nhẹ đầu, dáng vẻ rất giống một cô vợ nhỏ ngoan ngoãn.
Sau đó thấy Hoắc Minh Vân ở sau lưng hiện lên vẻ cười giả lả.
"Cô Vân đến rồi sao, sao không nói với Hoàng Phong này một tiếng, nếu có chỗ nào tiếp đãi cô Vân đây không chu đáo thì phải làm sao"
Hoắc Minh Vân ghét nhất dáng vẻ dối trá này, khoát khoát tay ngồi xuống bên cạnh Đỗ Minh Nguyệt, thậm chí còn kéo cánh tay cô.
"Không cần phiền phức, để Minh Nguyệt ngồi với tôi là được rồi!"
Ánh mắt của Lâm Hoàng Phong rơi vào cái tay đang nắm cánh tay Minh Nguyệt, anh hơi nheo mắt lại.
"Cô Vân cũng không còn sớm nữa cô cũng nên trở về đi thôi nếu không lại khiến ông Hoắc lo lắng thì không hay đâu."
Đuổi khách rõ ràng như vậy, Hoắc Minh Vân làm sao nghe không hiểu được chứ.
Nhưng sao cô có thể dễ dàng rời đi, thật vất vả mới trốn khỏi cái lồng giam đó cô còn chưa tận hưởng đủ sự tự do này đâu.
"Còn sớm còn sớm, tôi còn muốn trò chuyện với Minh Nguyệt lâu thêm một chút nữa, haha!"
Lâm Hoàng Phong đẩy kính mắt, sau đó đứng dậy kéo Minh Nguyệt ra phía sau lưng.
"Má Ngô, tiễn khách!"
Nhàn nhạt nói xong câu đó, anh liền lôi kéo Đỗ Minh Nguyệt đi lên lầu.
Đỗ Minh Nguyệt quay đầu nhìn Hoắc Minh Vân, trong ánh mắt đều là bất đắc dĩ.
Hoắc Minh Vân tức giận giậm chân tại chỗ, cái tên Lâm Hoàng Phong này rõ ràng là cố ý mà.
Sau khi lôi Đỗ Minh Nguyệt vào phòng anh liền buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-tam-tong-tai-cung-vo-tan-xuong/980460/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.