Hoắc Minh Vân nhếch mép lên: “Ây da, đây là cô đang nói cho muỗi nghe đó à?”
Đỗ Thùy Linh hung hăng liếc nhìn Hoắc Minh Vân một cái, sau đó lên giọng nói: “Tôi xin lỗi, như thế này được rồi chứ!”
Hoắc Minh Vân móc móc lỗ tai: “Chà, không tệ nhỉ, khá vang dội đấy, Minh Nguyệt, cô đã nghe thấy chưa?”
Đỗ Minh Nguyệt gật gật đầu: “Tôi nghe thấy rồi!”
“Vậy là được rồi, tôi tha lỗi cho cô đó!”
Một vở hài kịch, đã kết thúc như thế đấy.
Vào lúc kết thúc, Lâm Hoàng Phong đã khoác lấy tay của Đỗ Minh Nguyệt.
Hai người bọn họ đứng bên cạnh nhau, trông giống như một cặp trời sinh vậy.
Lâm Hoàng Phong thở dài bên tai cô: “Làm sao mà cô và cô chủ nhà họ Hoắc lại quen biết nhau vậy hả? Đừng có mà nghĩ đến việc lừa tôi đấy nhé!”
Đỗ Minh Nguyệt biết mà, người đàn ông này đến chỉ để hỏi tội cô thôi.
Trong xe, Đỗ Minh Nguyệt đã kể rõ mười mươi cho anh nghe chuyện cô đã quen biết Hoắc Minh Vân như thế nào.
“Khi đó tôi thật sự không biết cô ấy là cô chủ lớn của nhà họ Hoắc!” Đỗ Minh Nguyệt nhíu mày.
Nhìn dáng vẻ mặt lạnh vô cảm này của Lâm Hoàng Phong, cô còn tưởng rằng mình đã làm gì sai chuyện gì đấy chứ.
Một lúc lâu sau, Đỗ Minh Nguyệt cảm thấy sức nặng đè đang lên đầu mình. Hóa ra là Lâm Hoàng Phong đang vỗ vỗ vào đầu cô.
Lâm Hoàng Phong: “Làm tốt lắm!”
Đỗ Minh Nguyệt: “...”
Tại sao cái cảm giác này, lại có vẻ hơi giống như là thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-tam-tong-tai-cung-vo-tan-xuong/980451/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.