Lúc này, Hồ Đức Huy bước tới, Đỗ Thùy Linh lập tức lao vào trong vòng tay của anh ta.
Khuôn mặt xinh xắn đang đẫm nước mắt trông như hoa lê trong cơn mưa, khiến cho người ta nhìn thấy phải xót xa, nhưng gương mặt của Đỗ Minh Nguyệt lại không có một chút biểu cảm nào cả.
“Đức Huy, anh đến rồi à.”
Hồ Đức Huy nhìn thấy Đỗ Thùy Linh đau lòng khóc như thế, lập tức đưa tay ra ôm lấy cô ta vào lòng dịu dàng an ủi: “Sao vậy Thùy Linh, em đừng khóc mà.”
Ai ngờ rằng Đỗ Thùy Linh không hề vì thế mà dừng lại, ngược lại còn bắt đầu khóc nức nở ra tiếng to hơn.
“Đức Huy, em có lòng tốt muốn khuyên nhủ chị đừng có cố chấp với anh nữa, ai dè cô ta quay ngược lại vu khống em!”
Bộ dạng cô ta trông rất mỏng manh, như thể bản thân mình là nạn nhân vậy.
Hoắc Minh Vân nhìn dáng vẻ của cô ta như thế, thật sự không chịu nổi nữa, nên lên tiếng nói: “Rốt cuộc là ai đang vu oan cho ai đây hả, bọn họ là người mù lòa, nhưng tôi thì không phải đâu đấy!”
Sắc mặt của Đỗ Thùy Linh lập tức xuất hiện sự gượng gạo, cô chủ nhà họ Hoắc này, xem ra không dễ đối phó rồi.
“Đức Huy, đừng nghe lời cô ấy nói bậy, chúng tôi đều đã thấy rồi, chính là người phụ nữ đó đã bắt nạt Thùy Linh mà.”
Nhóm phụ nữ được Đỗ Thùy Linh dẵn theo bồi thêm vào.
Hồ Đức Huy ngẩng đầu lên nhìn vào Đỗ Minh Nguyệt, vẻ mặt của Đỗ Minh Nguyệt có hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-tam-tong-tai-cung-vo-tan-xuong/980450/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.