Dạ Lan đột nhiên nôn ra máu, làm cho Lăng Khiếu Dương hoảng sợ, mặc dù tình cảm mất đi, nhưng nàng cũng từng là nữ nhân quan trọng nhất với hắn.
Nhìn nàng đau khổ, không chịu đựng được, hắn gào thét gọi thái y, hắn ngồi bên giường nắm tay Dạ Lan. Bộ dạng đau khổ nàng giống như có vạn tuyễn xuyên tâm dường như rất đau, nàng vặn vẹo thống khổ.
Gương mặt xinh đẹp thường ngày lại trắng bệch có chút xạm đen, khóe môi còn vương lại vết máu đen, đôi bàn tay yếu ớt giữ lấy tay hắn, lạnh ngắt không chút hơi ấm, lòng bàn tay vì đau mà toát mồ hôi.
Đôi bàn tay mềm mại như không xương giờ phút này siết chặt hắn đến nhức cả tay, nỗi đau của nàng như truyền qua cho hắn.
Thái y cuối cùng cũng đến, đầu tóc đã điểm bạc trên đầu vẫn còn đọng mồ hôi chứng tỏ đã đi vội vã đến mức nào. Sau khi yết kiến Lăng Khiếu Dương, liền vào chẩn trị cho Dạ Lan, Lăng Khiếu Dương thì lo lắng chờ kết quả.
CHỉ thấy thái y châm cứu cho Dạ Lan, gương mặt đau khổ của Dạ Lan dần dần dịu đi.
Lăng Khiếu Dương đang căng thẳng từ từ mới nhẹ thở hắt: “Thái y, nàng tại sao lại như vậy?”
Thái y quay lại nhìn Lăng Khiếu Dương, khom người nói: “Khởi bẩm vương gia, trong người phu nhân có chứa một loại độc tính rất phức tạp, hơn nữa thân thể đã bị độc ăn sâu vào không thể chịu đựng nổi nên mới xuất hiện tình huống này.
Lăng Khiếu Dương dùng mệnh lệnh cưỡng chế thái y: “Độc gì chứ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-quan-da-thiep/1146266/quyen-2-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.