Dạ Lan tỏ vẻ hòa ái dễ gần, ưu nhã tự tại để người khác nhìn thấy, tưởng như là một tỷ tỷ lâu rồi không gặp muội muội mà tới thăm hỏi.
Cũng thật lạ, muội muội từng là hung thủ sát hại tỷ tỷ, hai cừu nhân gặp nhau đúng ra phải hận đến đỏ mắt. Nhưng Dạ Lan lại ưu nhã, một điểm tức giận cũng không có, ngược lại còn tỏ ra điềm đam, thanh tao.
Giờ phút này nàng ta giống như người vừa vượt qua đại nạn không chết quay về tìm kiếm người yêu, cùng Lăng Khiếu Dương thân mật khăng khít đứng kế nhau, đúng là trai tài gái sắc, có thể nói là trời sinh một đôi.
Đôi mắt Lăng Khiếu Dương thâm sâu nhìn Hữu Hi, không biết hắn đang suy nghĩ gì lúc này. Hữu Hi đứng đó, bất động một lát rồi hỏi: “Ngươi là Lãnh Dạ Lan?”
Dạ Lan nghe Hữu Hi nói vậy thật sự kinh ngạc, ánh mắt nghi hoặc nhìn Lăng Khiếu Dương, hy vọng hắn có thể đưa ra lời giải đáp.
“Nàng ấy không còn nhớ chuyện trước đây nữa”- Lăng Khiếu Dương bình tĩnh đáp một câu, hai mi nhíu chặt.
“Phải”- Hữu Hi gật đầu. “Xin lỗi, chuyện trước kia ta không nhớ nữa, những người trước kia cũng đã quên”
Hai người bây giờ chỉ là người xa lạ.
“Ta là Dạ Lan, là tỷ tỷ của muội”- Dạ Lan cười tươi –“Nhưng hình như muội không vui khi gặp ta”
“Thật không có”- Hữu Hi thản nhiên nói: “Ta chỉ là giật mình, ngươi cũng biết, ta không còn nhớ chuyện trước đây, tình, cừu , hận cũng quên rồi, cho nên đối với ta ngươi hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-quan-da-thiep/1146265/quyen-2-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.