Khi đôi bàn tay nhỏ bé của cô chạm vào đôi tay anh thì anh đã biết là cô chưa sẵn sàng, cô chưa thể chấp nhận được điều này. Anh cố nén lại dục vọng của mình, nén lại thứ mà nó là bản năng của một người đàn ông chỉ vì cô chưa sẵn sàng. Anh rất tôn trọng và yêu thương cô. Khi anh chuẩn bị rời khỏi người cô thì bất ngờ cô lại kéo tay anh lại. Đưa đôi môi mình đặt lên đôi môi anh.
Trong không gian mập mờ huyền ảo của ánh nến càng làm anh trở nên thèm muốn thứ đó hơn bao giờ hết. Anh theo nhịp của cô tách dần đôi môi, đưa lưỡi vào trong khoang miệng quấn lấy lưỡi cô, mút hết dư vị ngọt trong khoang miệng cô. Bên dưới, bàn tay hư hỏng từ từ cởi dần trước áo trên người cô, xoa nắn đôi bồng đào căng tròn. Anh cắn nhẹ chiếc mũi cô, hôn lên vầng trán rồi lui xuống xương quai xanh, mỗi nơi anh đi qua đều để lại dấu đỏ xem như là đánh dấu chủ quyền. Đến đôi bồng đào anh liếm nhẹ nhụy hoa rồi cắn nhẹ một phát.
" A..."
" Em đau sao"
Gương mặt cô nhăn nhó tỏ vẻ đau, anh nhìn cô rồi khuôn mặt tỏ ý cười. Dưới ánh đèn mập mờ khuôn mặt giận dỗi ấy lại trở nên thật dễ thương. Anh cúi xuống hôn đôi môi cô, thì thầm vào tai cô.
" Xin lỗi em, anh sẽ nhẹ nhàng mà"
Đưa bàn tay xuống nhanh chóng cởi được chiếc váy của cô ra. Đưa đôi bàn tay xoa nắn nơi bí hiểm thâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-lung-tong-tai-phu-nhan/2981731/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.