Trời càng lúc càng âm u, mưa càng lúc càng nặng hạt, chiếc xe mới lao ra năm mét, Địch Kiếm Hoài đã giương cánh bay vọt đến chắn trước cửakính xe. Trình Duy Trạch kêu to kinh hãi, phanh gấp, trong nháy mắt xetrượt đi, quay chín mươi độ mới dừng lại. Trình Duy Ân và Trình Nhất Hoa ngồi trên xe đều ngã người về bên trái, xe lăn của Trình Nhất Hoa thậmchí suýt đổ. 
Vai trái Trình Duy Ân đập vào thành xe, nhưng nàng bất chấp đau đớn, tới chỗ Trình Nhất Hoa, đỡ cha ngồi thẳng lại trên xe lăn. 
“Ba, ba không sao chứ?” Nàng lo lắng nhìn sắc mặt tái nhợt của cha. 
“Ba……Vẫn ổn……” Trình Nhất Hoa thở phì phò. 
Lúc này, cửa xe bị sức mạnh đánh bật ra, thân ảnh cao lớn của ThạchDật che ngoài cửa, hắn không nói hai lời, một tay đã đem cả Trình NhấtHoa cả chiếc xe lăn mang ra ngoài. 
“Đừng chạm vào cha tôi……” Nàng kinh hoảng nhảy xuống xe, nhưng bọnGia Cát Tung Hoành sớm đứng thành một vòng bao vây nàng và cha nàng. 
“Kế tiếp cần kết thúc, là ân oán giữa chúng tôi và cha cô.” Gia Cát Tung Hoành lạnh lùng nói với nàng. 
“Tung Hoành, em xin anh, buông tha cho ba em! Anh nhìn ông xem, ôngđã gầy yếu đến mức này, đối phó một ông già các anh nhẫn tâm sao?” Nàngnhịn không được cầu xin hắn. 
“Trong mắt chúng tôi, hắn vĩnh viễn là một tên buôn người máu lạnh,vì hắn, chúng tôi mới có cơ hội vào địa ngục một lần.” Gia Cát TungHoành quay đầu không nhìn nàng, sắc mặt tối lại. 
“Anh……” Nàng không thể phản bác, nàng biết những 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-le-chi-tinh/119184/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.