Hẳn là lúc nàng rơi xuống khe núi không túm được dây leo, không bám được vào nham thạch, bảo kiếm của cha cũng không cắm được vào vách đá, nênbị đập thật mạnh xuống đất rồi. Mà không phải, nàng nhớ rõ chính mình có đem bảo kiếm cắm vào nham thạch, có thi triển khinh công rơi xuống đấtkia mà. Sao cơ thể nàng lại khó chịu như vậy chứ ? Ê ẩm, đau nhức, haitừ đó không đủ hình dung lấy một phần vạn những gì nàng đang cảm thấy.Hẳn là nàng bị trúng gió chăng, không những cả người đều đau, mà đầucũng vô cùng đau, như muốn nổ tung ra vậy.
Khuynh Thành khẽ cửđộng thân mình đau nhức, chậm rãi mở mắt. Gì thế này ? Hắn sao lại ởtrên giường nàng ? Thế là một loạt những gì phát sinh hôm qua liền từ từ hiện lại trong óc nàng, khiến nàng cả kinh, tối hôm qua rốt cuộc nàngđã làm gì ? Làm sao nàng có thể hồ đồ như thế chứ ? Nàng hơi hé miệngcười khổ. Nam nhân nằm trước mặt nàng nhắm chặt hai mắt hiển nhiên cònđang ngủ. Loại chuyện này, khổ nhất chỉ có nữ nhân, hắn chẳng qua coinàng như kỹ nữ làm ấm giường mà thôi.
Khuynh Thành khẽ bỏ chănra ngồi dậy, trèo qua người hắn xuống giường, khó khăn nhặt lên quần áo, từng cái từng cái mặc vào trên người. Hôm qua bọn hắn thực phóng túngquá đỗi, hắn ‘ăn’ nàng rất nhiều lần, trách không được cả người nàng đều đau. Cố gắng chịu đựng sự khó chịu, nàng khó khăn rón rén bước từngbước ra khỏi căn nhà. Không phải Hàn Ngự Tuyệt sức đề phòng kém, mà làKhuynh Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-khoc-phu-quan/96506/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.